Tuy Tạ Giai Âm mặc váy dài, không đến nỗi hớ hênh nhưng tư thế thì chẳng thanh lịch chút nào.
“Chị có thể giữ ý một chút được không?”
Tạ Giai Âm ngẩng đầu nhìn Trần Uyên, rồi lại cúi xuống nhìn tư thế của mình. Cô mặc váy dài, có hở hang gì đâu.
Cô thẳng thắn đáp: “Làm việc thì cần gì giữ ý?”
Trần Uyên nghẹn lời, rồi nói: “Xấu chết đi được.” Nói rồi, cậu ta bước tới, giật lấy cái búa trong tay cô, đẩy cô sang một bên: “Tránh ra đi.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây