An Nhược Vân đi tới, liếc nhìn phòng bao phía sau cô, nhếch mép: “Con thỏ nhỏ đó đang ở trong đó à?”
Tạ Giai Âm nhìn cái tai thỏ mà hắn ta đang móc trên ngón tay, cùng với giọng điệu cợt nhả này, đột nhiên cảm thấy tức giận.
Nhưng dù trong lòng có bốc hỏa, vẻ mặt cô vẫn không hề có chút gợn sóng, bình tĩnh đến đáng sợ, chỉ lạnh lùng nhìn An Nhược Vân, không nói gì, cứ lạnh lùng nhìn hắn ta như vậy.
Nếu không phải đã điều tra rõ ràng về gia cảnh của Tạ Giai Âm, An Nhược Vân thật sự đã bị Tạ Giai Âm dọa sợ rồi.
Hắn ta cười như không cười nhìn Tạ Giai Âm: “Cô có quan hệ gì với cậu ta? Cô có biết nhà cậu ta rất nghèo, còn có một cô em gái bị bệnh, tháng nào cũng cần tiền thuốc thang không? Cô giao cậu ta cho tôi, tôi sẽ đối xử tốt với cậu ta, để cậu ta sau này không phải sống khổ sở như vậy nữa.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây