Chẳng lẽ cô bận đến thế sao? Bận đến mức không có thời gian trả lời tin nhắn của cậu ta à?
Trần Uyên càng nghĩ càng thấy lạnh lòng, lại tắt màn hình điện thoại, ném lên bàn, rồi vớ lấy bao thuốc, đứng dậy đi ra ban công phía sau hút thuốc.
Hạ Chu vừa tắm xong đi ra, liếc nhìn bao thuốc trong tay Trần Uyên.
“Muộn thế này rồi còn hút à?”
Trong phòng ký túc xá của họ, chỉ có Trần Uyên hút thuốc. Nhưng mà cậu ta cũng ít khi hút, chỉ khi nào bực bội hay tâm trạng không tốt mới hút thôi.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây