Sự kiêu ngạo của người có tiền đúng là không chịu được một chút mạo phạm nào.
Chỉ có năm mươi tệ tiền xe, mà đã chà đạp lên lòng tự trọng của cậu rồi sao? Cần phải vội vàng chạy đến chất vấn cô như vậy sao?
Tạ Giai Âm thản nhiên nói: “Việc này không liên quan đến việc cậu có thiếu hay không, tôi chỉ cảm thấy cậu vẫn còn là sinh viên, để cậu trả tiền xe thì không hay lắm. Nếu có mạo phạm đến cậu, thì xin lỗi, cậu có thể không nhận hoặc chuyển lại cho tôi.”
Nói xong, cô đưa tay nắm lấy tay nắm cửa, chuẩn bị mở cửa đi vào.
Hạ Chu không nói hai lời, bước tới, nắm chặt lấy bàn tay đang đặt trên tay nắm cửa của cô, đẩy mạnh cánh cửa cô vừa mở ra đóng sầm lại.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây