Bây giờ vẫn vậy, mái tóc vừa chấm vai, chải mượt, vén ra sau tai, rồi dùng kẹp tăm cố định lại.
So với lúc đó, tóc bà ngoại đã bạc đi rất nhiều.
Dì Chu ban đầu còn không yên tâm đứng bên cạnh nhìn, sợ cô không biết nặng nhẹ, làm bà ngoại đau.
Nhưng nhìn một lúc cô liền yên tâm, Tạ Giai Âm thao tác rất thành thục, nhìn là biết đã quen tay.
Dì Chu nói: “Cô Tạ, vậy cô ở đây nói chuyện với bà ngoại một lát, tôi xuống dưới lấy bữa sáng của bà ngoại và bà Ngô lên.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây