Cô Giang nói: “Trần Uyên, cười lên nào.”
Trần Uyên mím môi, đột nhiên cúi đầu khẽ nói: “Chị khoác tay tôi giống như vừa rồi đi.”
Tạ Giai Âm ngẩn ra, ngẩng đầu nhìn cậu ta, cậu ta đang cúi đầu nhìn cô đầy mong đợi.
Cô mỉm cười, tự nhiên khoác lấy cánh tay cậu ta.
Cánh tay của chàng trai trẻ săn chắc, còn tỏa ra hơi nóng, bỏng rát lòng bàn tay cô.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây