Cậu ấy ngồi trên giường, ngón tay vân vê ga trải giường, tâm trạng vừa ngọt ngào lại vừa phiền muộn: “Haiz, các cậu nói xem cô ấy có thấy tôi quá trẻ con không?”
Hạ Chu nằm lại xuống giường, nghe vậy chua xót hừ một tiếng nói: “Cậu nói xem?”
Nghiêm Cẩn Cẩn lại càng thêm ảo não: “Ôm thì thôi đi, sao tôi lại có thể khóc trước mặt cô ấy chứ! Tức chết đi được!” Cậu ấy ngã ngửa ra giường, nhìn chằm chằm vào tấm gỗ trên đầu, càng nghĩ càng lo lắng: “Cô ấy sẽ không thấy tôi vừa trẻ con vừa mít ướt chứ.”
Nhưng lúc đó cậu ấy hoàn toàn không kìm chế được.
Chính là vui sướng đến tột độ, lại nghĩ đến việc cô vẫn luôn lừa dối cậu ấy, một chút tủi thân nho nhỏ cũng khiến cậu ấy không nhịn được mà muốn khóc.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây