Cố Mộng Đình đứng bên cạnh cũng nhìn cô mỉm cười, rõ ràng là rất tán thành với lời của Tiêu Dương.
Không có Hứa Triều ở đây, hai người họ hoạt bát hẳn lên, có thể thấy rõ bằng mắt thường.
Tạ Giai Âm nhất thời không biết phản bác thế nào, đành cười trừ.
Tiêu Dương đã quen miệng: “À, chị ơi, chị quen thầy giáo từ khi nào thế ạ?”
Tạ Giai Âm cười đáp: “Chị quen giảng viên Hứa từ hồi anh ấy còn học cấp ba cơ.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây