Tạ Giai Âm bình tĩnh bắt đầu phân công nhiệm vụ: “Cô Chu ở tòa nhà số 4 thường hay pha bột sữa dê, cô Giang này, nhờ cô chạy qua đó một chuyến nhé, tốt nhất là pha luôn ở đó, như vậy khi mang qua đây nhiệt độ sẽ vừa đẹp. Nếu cô Chu có dư bột sữa dê thì bảo cô ấy nhượng lại cho cô một gói, tôi sẽ trả tiền cho cô ấy. Còn xi lanh thì chắc hiệu thuốc của trường có, hai cậu ai có thể chạy đi mua được không?”
Cô Giang lập tức đáp: “Được, tôi sẽ đi hỏi cô Chu lấy bột sữa dê.”
Nghiêm Cẩn Cẩn nghe mà ngớ cả người, cậu ấy nể nhất là những người có thể bình tĩnh sắp xếp mọi việc đâu vào đấy trong mọi tình huống, nghe đến câu cuối, cậu ấy liền nói: “Hạ Chu đi đi, cậu chân dài chạy nhanh, tôi ở đây trông mèo con cho.”
Hạ Chu không đồng ý: “Tôi chỉ cao hơn cậu có ba phân thôi, có khác gì đâu? Mèo con thì có gì mà trông? Có người ở đây trông là được rồi. Tôi cho cậu hai lựa chọn, hoặc là cậu đi, hoặc là hai đứa mình cùng đi.”
Nghiêm Cẩn Cẩn vẫn còn hơi miễn cưỡng.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây