Nếp miệng đầy thức ăn, nghe thấy tiếng anh ta, toàn thân khựng lại, ngẩng đầu lên khỏi bát, miệng vẫn không ngừng nhai.
Hạ Lăng cũng xuống xe, nhìn thấy Nếp, hắn thở phào nhẹ nhõm, sau đó cũng đi tới.
Trần Uyên nhìn hai người đàn ông từ trên xe bước xuống, một người đi trước một người đi sau, sắc mặt lập tức thay đổi, đột nhiên cảm thấy một luồng nguy hiểm ập tới.
Giang Diễn đi phía trước tuy hai ngày nay không ăn uống gì, lại không ngủ, vừa rồi còn bị say nắng phải vào viện, sắc mặt tái nhợt, mắt thâm quầng, nhan sắc có phần giảm sút nhưng tướng mạo anh ta thực sự quá xuất sắc, nền tảng vẫn còn đó, dù có giảm thế nào thì vẫn là một chàng trai cực kỳ đẹp trai.
Hạ Lăng đi phía sau càng nổi bật hơn, hắn mặc áo sơ mi đen, càng thêm vẻ trầm ổn, lạnh lùng, toát ra sức hút và vẻ điển trai của một người đàn ông trưởng thành.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây