“Chiều nay chị có ra ngoài không?”
Tạ Giai Âm nói: “Không….”
Trần Uyên hơi tủi thân: “Thế sao chị lại vội đuổi tôi về.”
Tạ Giai Âm câm nín: “...”
Cô giải thích: “Tôi không có đuổi cậu, chỉ sợ cậu ở đây chán thôi, cậu thấy đấy, ở đây tôi chẳng có gì cả.” Cô nhìn bức tường trống trơn, nói thêm: “Đến tivi cũng không có.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây