Tạ Giai Âm đã từng xem ảnh bà ngoại hồi trẻ, nói là trẻ, thực ra cũng đã ba mươi mấy gần bốn mươi tuổi, ngồi trước đàn piano, là một mỹ nhân có khí chất tao nhã.
Dù đã hơn tám mươi tuổi, vẫn có thể nhìn thấy dáng vẻ thời trẻ của bà qua khuôn mặt điềm tĩnh ấy.
Tạ Giai Âm dịu dàng nhìn bà ngoại, nhớ lại những tháng ngày họ ở bên nhau trước đây, chỉ cảm thấy ấm áp.
Bà ngoại ngắm núi một lúc, lại quay đầu lại, giống như vừa mới phát hiện ra họ ngồi ở đây, lại hỏi: “Các cháu là ai?”
Tạ Giai Âm lại mỉm cười nói: “Bà ngoại, con là Giai Âm.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây