Trong một tháng qua, có không ít linh mạch xuất hiện dẫn đến càng lúc càng có thêm vô số tu sĩ tiến về nơi này hơn. Mà mỗi lần linh mạch xuất hiện đều xảy ra chiến đấu tranh đoạt kịch liệt, khiến cho không ít người vĩnh viễn nằm lại đây. Còn về phần Địch Cửu, nếu không phải hắn vẫn tiếp tục vung đao thì chắc chẳng có ai nhớ đến sự tồn tại của hắn cả.
Địch Cửu cảm thấy bản thân càng ngày càng gần đến biên giới của việc đột phá đao đạo rồi, có lẽ chỉ cần vung thêm 1 đao nữa thì đao đạo hắn sẽ tiến đến một cảnh giới mới.
Khi Địch Cửu vung ra đao thứ 108, cấm chế tự nhiên bảo vệ cực phẩm linh mạch bỗng dưng phát ra một tiếng nứt vang, một loại minh ngộ xông lên đầu khiến hắn không cần suy nghĩ gì mà vội chém ra đao thứ 109 luôn.
Một đao này dường như dung hợp với 108 đao phía trước, hoàn toàn không có gì khác biệt.
“Răng rắc!”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây