Địch Cửu trong lòng cười lạnh, nhưng ngoài miệng vẫn phải giả tình hư ý bảo:
- Tiền bối, người cứ cho vãn bối tài nguyên tu luyện đi, vãn bối nhất định sẽ có biện pháp để tránh bị những tên kia giết chết mà.
Muốn ta giúp Thiên Cơ Các nhưng lại không cho ta cọng lông gì, đã vậy còn nói một cách quang minh chính đại như thế, câu trả lời của Địch Cửu đương nhiên là ha ha ha…
Thật ra hắn biết Huyễn Minh Tử nói cũng có phần đúng, nhưng vậy thì sao chứ? Tài nguyên đương nhiên là càng nhiều càng tốt rồi.
Khuôn mặt già nua của Huyễn Minh Tử thoáng hiện chút xấu hổ, y thật sự không lừa Địch Cửu, tuy nhiên không cho chút xíu tài nguyên tu luyện nào đúng là hơi quá đáng. Nhưng lấy tài nguyên từ nội bộ Thiên Cơ Các đưa cho hắn thì chắc chắn không được. Huyễn Minh Tử do dự trong chốc lát rồi đưa một chiếc nhẫn trữ vậy cho Địch Cửu.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây