Dịch: Lap Tran
----
Địch Cửu một mình ngây người trong hỗn độn, không biết đã qua bao lâu rồi, hắn nhiều lần không ngừng cô đọng nguyên lực cùng thần niệm của mình, đã nhiều lần không ngừng thu hấp thu hỗn độn nguyên khí ở đây.
Khi tu vi của Địch Cửu dần dần vững chắc ở hợp giới, hơn nữa còn đang không ngừng hướng tới Hợp Giới viên mãn, hắn nghĩ đến chuyện có lẽ mình nên rời khỏi hỗn độn đi trở về.
Nếu đổi thành một thánh nhân thánh vị cảm ngộ vô thượng đại đạo trong hỗn độn, cô đọng đạo thụ thì có lẽ ngây ngốc bên trong lại hàng vạn vạn năm cũng sẽ không cảm thấy buồn tẻ vô vị, thậm chí còn cảm thấy nơi đây mới đúng là nơi thích hợp để truy cầu đại đạo nhất.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây