Dù sao thì những người bình thường này cũng không có tuổi thọ bất hủ, dù vậy, vẫn không có một chút ảnh hưởng nào đến sự thảo luận của bọn hắn, Lãnh Chân chỉ cảm thấy, bọn hắn phảng phất như đang bàn luận về một loại thực phẩm được đặt trên thớt sắp được mang ra chế biến.
Lãnh Chân nắm thật chặt nắm đấm, trong lòng tràn ngập hận ý, mặc dù nó sợ hãi vực sâu nhân cách Bạch Tuyết, nhưng bình thường Bạch Tuyết đối với nó vô cùng tốt, tính cách ôn nhu, lại có tâm tư đơn thuần, ngay cả tối thiểu nhất là gạt người cũng không biết, một người như vậy, lại sắp bị xử tử!
Không phải nói, người tốt liền sẽ có hồi báo tốt hay sao!
Vì cái gì bây giờ hết lần này tới lần khác bị định tội là ác nhân đem ra chém đầu? !
Trong lòng của Lãnh Chân phẫn hận, vào lúc tiểu học đọc sách lúc nào cũng được lão sư dạy những lời kia, cùng với lời nói mà mẹ dạy cho nó, nó lấy đó làm tôn chỉ, nhưng sự tình bây giờ, lại làm cho nó lần thứ nhất cảm giác được, thế giới này hoàn toàn không phải giống như mình nghĩ, trong lòng của nó vừa phẫn nộ đồng thời lại có chút mờ mịt, không biết phải làm thế nào mới đúng.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây