Trên khuôn mặt của cô gái trẻ nở nụ cười có chút miễn cưỡng, sau khi nghe thấy Lâm Siêu nói mới thở phào nhẹ nhõm, cùng với thanh niên kia nhanh chóng tiến vào nhẫn không gian.
Sau khi đôi trai gái tiến vào, ba người nước ngoài khác cũng lục tục đi tới, tiến vào trong nhẫn không gian của Lâm Siêu, còn lại bốn người vẫn cứ do dự không quyết định.
Lâm Siêu cũng chẳng muốn chờ lâu nữa, đóng nhẫn không gian lại, nói: “Đi tầng tiếp theo thôi.”
Uất Kim Hương cùng với Bộ Phàm gật đầu đồng ý, hai người liền lục tục tiến lên khiêu chiến con chó máy ba đầu màu vàng, con chó máy ba đầu màu vàng này tựa hồ cũng giống như người máy kim loại vậy, đều không có năng lực, tuy nhiên cơ sở thể chất của nó cực cao, đạt đến trình độ cấp sáu đỉnh điểm.
Uất Kim Hương vẫn thực hiện như ở tầng một vậy, quăng ra một lượng lớn hạt giống, sinh trưởng ra một đám dây leo, đem toàn bộ không gian ở bên trong lồng năng lượng vây kín lại, quấn chặt thân thể của con chó máy ba đầu màu vàng, mặc dù có mấy lần nó xém thoát ra khỏi sự trói buộc của nàng, thế nhưng cuối cùng nàng vẫn miễn cưỡng kiên trì được ba mươi giây.
Đến lượt Bộ Phàm thì chiến đấu lại càng thêm gian khổ, thân thể của con chó máy ba đầu màu vàng này giống như là được chế tạo từ một loại kim loại đặc biệt nào đó, bằng vào năng lực (Thôn Phệ) cấp năm của nàng, ngay cả nửa điểm tác dụng cũng không có, chỉ có thể dựa vào thể chất cùng với kỹ xảo chiến đấu của bản thân để ứng phó, nhưng hai phương diện này của nàng lại bị con chó máy ba đầu màu vàng toàn diện áp chế, sau mười giây kiên trì, nàng không thể không chịu thua.
Lâm Siêu cũng không tiếp tục để cho nàng tiếp tục khiêu chiến nữa, ở trong tòa Kim Tự Tháp này phải bảo tồn thể lực mới có thể sống được lâu hơn, cho nên hắn cũng đưa nàng vào trong nhẫn không gian.
“Ngươi lên trước đi.” Hắc Quả Phụ nói.
Lâm Siêu nhìn nàng một cái, đại khái đoán được nàng muốn ở lại để làm cái gì, hắn cũng chẳng muốn để ý tới, trực tiếp đi tới trước mặt con chó máy ba đầu màu vàng, bắt đầu khiêu chiến.
Chiến đấu vừa mới bắt đầu, con chó máy ba đầu màu vàng liền trực tiếp nhào tới, Lâm Siêu khẽ dời bước chân, nhẹ nhàng tránh thoát công kích của nó, nâng chân đá ra một cước, bàn chân được máu Hoàng Kim cường hóa sức mạnh, trực tiếp đá bay con chó máy ba đầu màu vàng này ra ngoài, chờ đến khi nó bò dậy tiếp tục lao tới thì Lâm Siêu lại tiếp tục lắc mình tránh thoát, sau đó lại đá ra một cước.
Thể chất cấp năm phối hợp với chiến kỹ cấp S, coi như không dựa vào máu Hoàng Kim, Lâm Siêu cũng có thể ung dung đánh bại con chó máy ba đầu màu vàng này, chỉ là sẽ chật vật hơn một chút, dù sao, chiến kỹ cấp A và chiến kỹ cấp S chênh lệch cực lớn, giống như Phàm Nhân cùng với Thần Linh vậy, mặc dù con chó máy ba đầu màu vàng này có thể chất đạt gần đến cấp bảy, thế nhưng Lâm Siêu chỉ cần dựa vào thể chất của bản thân, là đã có thể kiên trì qua ba mươi giây.
Sau khi khiêu chiến kết thúc, Lâm Siêu liền truyền tống rời đi.
Bốn người nước ngoài còn lại nhìn Lâm Siêu ung dung chà đạp con chó máy ba đầu màu vàng kia, liền hối hận muốn phát điên, cao thủ như vậy muốn giết chết bọn họ căn bản là dễ như ăn cháo, đâu có cần phải dùng kế ly gián bọn họ, bọn họ hận không thể làm cho cái tên người Ả rập đã chết kia sống lại, sau đó lại mạnh mẽ đánh một trận.
Bên trong đôi mắt của Hắc Quả Phụ cũng lóe ra một tia nghiêm nghị, trên thực tế, mục đích chủ yếu mà nàng lưu lại, chính là muốn quan sát nhược điểm trong khi Lâm Siêu chiến đấu, thế nhưng không ngờ được, con chó máy ba đầu màu vàng thực lực không thấp này, căn bản không thể bức ra được lá bài tẩy của Lâm Siêu, hoặc là Lâm Siêu đã bị bức ra lá bài tẩy nhưng nàng lại không biết.
Trong mắt nàng lóe lên một tia ánh sáng, sau đó, ở phía sau lưng liền vang lên vài tiếng “ầm ầm”, nàng lập tức thu hồi lại tâm tư ở trong ánh mắt, quay đầu lại nhìn, chỉ thấy bốn người nước ngoài còn lại đang quỳ rạp ở trên mặt đất, biểu hiện ra dáng vẻ cầu xin, sau đó tự động lấy ra túi chứa đồ của mình.
Vừa mới đến tầng thứ ba, Lâm Siêu liền nhìn thấy bóng người của Uất Kim Hương, ngoại trừ nàng ra, ở nơi này không có một người nào cả, trên mặt đất chỉ có hai bộ thi thể người nước ngoài, từ màu da ngăm đen của hai bộ thi thể, giống như là cao thủ đến từ quốc gia Đông Nam Á bên kia, lúc này đã chết đến mức không thể chết lại.
Trong không khí nồng nặc mùi máu tanh gay mũi, Uất Kim Hương đi tới phía trước hai bộ thi thể, ngồi xổm xuống cận thẩn xem xét, khuôn mặt dần dần chuyển sang vẻ nghiêm nghị, nói: “Vết thương phân biệt ở hai vị trí trái tim cùng với cổ họng, vết thương của hai người này đều giống nhau, hẳn là bị cùng một người giết chết, hơn nữa thân thể vẫn còn ấm, phỏng chừng chỉ mới tử vong được khoảng nửa giờ.”
Lâm Siêu đi tới bên cạnh nói: “Là giết người cướp của hay sao?”
Uất Kim Hương lật hai bộ thi thể lại, tìm tòi từ trên xuống dưới một lần, hồn nhiên không để ý đây là hai bộ tử thi, gật đầu nói: “Binh khí cùng với túi chứa đồ đã không còn, toàn thân chỉ còn dư lại quần áo mà thôi.”
Nàng đột nhiên nhớ ra điều gì đó, từ bên trong vòng tay đen thui của mình lấy ra một cái kính hiển vi loại nhỏ, dùng một cái kẹp gắp ra một ít huyết nhục từ vết thương của hai bộ thi thể, sau đó thả vào trong cái cốc để tiêu bản, sau đó khởi động kính hiển vi.
Một loạt đèn xanh đỏ lập tức sáng lên, sau khi phân tích một lúc liền tắt đi, Uất Kim Hương nhìn về phía màn hình hiển thị, bên trong mắt nhất thời lộ ra một tia hoảng sợ, nói: “Cường độ tế bào của bọn họ đều là 145 trở lên, bọn họ đều là Tiến Hóa Giả cấp năm, hơn nữa lúc trước còn có thể thông qua cửa ải của con chó máy ba đầu màu vàng để đến đây, thực lực chí ít phải tương đương với ta.”
“Nhưng hai người bọn họ lại bị một chiêu giết chết, xung quanh không hề có một dấu vết chiến đấu nào, nói rõ ở các tầng phía dưới của Kim Tự Tháp, còn có mấy cao thủ cực kỳ đáng sợ.” Lâm Siêu lạnh lùng nói.
Uất Kim Hương yên lặng thu hồi lại cái kính hiển vi.
Lúc này, Hắc Quả Phụ cũng từ từ hiện ra. Lâm Siêu cũng không quan sát hai bộ thi thể này nữa, mà hướng về phía Uất Kim Hương nói: “Tiến vào nhẫn không gian của ta đi, kẻ trấn thủ ở tầng này, sức mạnh có lẽ sẽ sánh ngang với Vương Thú.”
Uất Kim Hương cắn môi, cuối cùng vẫn đồng ý đi vào trong nhẫn không gian của Lâm Siêu.
Hắc Quả Phụ ngồi xổm quan sát vết thương trên hai bộ thi thể, bên trong mắt lộ ra một tia đăm chiêu, nàng nâng hai bộ thi thể lên, không chút biến sắc ném vào trong nhẫn không gian của mình.
Lâm Siêu hờ hững nói: “Lên khiêu chiến đi.”
“Ngươi lên trước đi.” Hắc Quả Phụ đứng lên cười tủm tỉm nói.
Lâm Siêu lạnh lùng nói: “Đây là mệnh lệnh, không phải là thương lượng.”
“Thật là không có ga lăng, ngươi cũng có thể nói là “lady first” mà, quá cứng nhắc sẽ không có ai yêu đâu nha.” Hắc Quả Phụ khẽ nở nụ cười, chậm rãi tiến đến trước mặt con Hoàng Kim Sư Tử, con Hoàng Kim Sư Tử này cũng giống như hai kẻ trấn thủ ở hai tầng trước vậy, đều được chế tạo từ một loại kim loại đặc thù.
Trang 251# 2