Lâm Siêu đứng ở bên cạnh lối vào, dùng tay vỗ một phát vào người của cái tên vừa nhảy lên kia, tên kia liền bị ngã sấp xuống mặt đất, hắn tức giận chửi ầm lên, đồng thời lấy ra một khẩu súng có hình dạng kỳ lạ, nhắm về phía Lâm Siêu chuẩn bị nổ súng.
Lâm Siêu ánh mắt lạnh lẽo, giơ tay điểm một cái, phốc một tiếng, tia xạ tuyến Gamma trong nháy mắt xuyên thủng cái trán của tên người châu Âu kia, chỉ để lại một tia khói xanh bốc lên từ cái trán của hắn.
Mấy người châu Âu còn lại nhất thời yên lặng, sợ hãi nhìn về phía Lâm Siêu cùng với Hắc Quả Phụ.
“Các ngươi ở đây làm cái gì?” Hắc Quả Phụ thấy mình cũng không cần phải ra tay nữa, lúc này mới lạnh lùng mở miệng hỏi.
Bên trong Kim Tự Tháp một mảnh trầm mặc, mấy chục giây sau, một người trung niên mới âm trầm nói: “Các ngươi nhất định cũng là vì Băng cung mới đến đây, Băng cung thì ở phía dưới đáy của tòa Kim Tự Tháp này, muốn đi, nhất định phải tiến vào lối đi ở dưới đáy mới được, thế nhưng, muốn đi vào phía dưới, nhất định phải đánh bại người kia.” Nói xong, hắn chỉ về một góc khác.
Nơi đó có một người máy kim loại đang đứng, giống như là một người máy trí năng nhân tạo.
“Ngươi nói dối!” Hắc Quả Phụ nhìn hắn, bóng người đột nhiên lóe lên một cái, phốc một tiếng, cái đầu của người trung niên này liền bay lên không trung, máu tươi từ phần cổ của hắn phun ra ào ào, bắn vào trên mặt của mấy người châu Âu ở xung quanh, mấy người này thét lên hoảng sợ, nhanh chóng lui lại vài bước.
Hắc Quả Phụ giống như tử thần nhìn chằm chằm vào mấy người châu Âu còn lại, chậm rãi nói: “Chỉ bằng vào đám cặn bã như các ngươi, cũng dám đến Băng cung tranh cướp.” Nàng dùng chủy thủ chỉ về phía một người, nói: “Ngươi mau trả lời cho ta.”
Cái tên thanh niên bị chỉ trúng tỏ ra vẻ sợ hãi, lắp ba lắp bắp nói: “Ta, chúng ta đến đây thực sự là vì Băng cung, thủ lĩnh của chúng ta đã đi xuống, còn chúng ta thì lại không có cách nào đánh bại cái tên người máy kia, vì lẽ đó bị giam ở đây, mà lối vào Kim Tự Tháp ở bên trong không có cách nào mở ra được, một khi tiến vào, chỉ có thể đi xuống phía dưới mới có lối thoát, nhờ, nhờ các ngươi tới mới có thể mở ra được lối vào...” Nói tới chỗ này, trên mặt hắn lộ ra một nụ cười gượng gạo, giống như là muốn làm hòa hoãn bầu không khí căng thẳng ở nơi đây, thế nhưng bởi vì quá mức căng thẳng cho nên nụ cười của hắn so với khóc còn khó coi hơn.
“Nói dối!”
Hắc Quả Phụ gần như ngay vào lúc hắn vừa mới dứt lời, bóng người liền lóe lên một cái, chủy thủ xẹt qua một cái, đầu của thanh niên này liền rơi xuống đất, mất mạng ngay lập tức.
“Ngươi, trả lời chi tiết một chút.” Hắc Quả Phụ tiếp tục tiện tay chỉ về phía một người.
Đó là một nữ tử có dáng người rất nóng bỏng, sau khi nhìn thấy Hắc Quả Phụ chỉ vào nàng, khuôn mặt của nàng nhất thời liền trắng bệch như một tờ giấy, bên trong đôi mắt của nàng tràn ngập sự hoảng sợ, hai chân liên tục run cầm cập, nàng run giọng nói: “Hắn, hắn không có nói láo, chúng ta đúng là bị vây ở chỗ này, chúng ta đều là người của căn cứ Thượng đế ở châu Âu, ta, ta...”
“Dông dài.” Hắc Quả Phụ hơi nhướng mày, bóng người giống như dịch chuyển xẹt qua, đầu của cô gái mỹ lệ này liền lìa khỏi cổ, bị chủy thủ của Hắc Quả Phụ chém tới, mấy người bọn họ cũng không có chiến giáp cấp S bảo vệ, yếu đuối vô cùng.
Hắc Quả Phụ nhìn một vòng xung quanh, người phụ nữ kia có lẽ nói không sai, mấy người này gần như đều đeo huy hiệu có in hình chúa Jersu, nàng tiếp tục chỉ về phía một người trung niên, lãnh đạm nói: “Đem những gì ngươi biết, toàn bộ nói ra cho ta.”
Hai chân của người trung niên này mềm nhũn, trực tiếp quỳ xuống tại chỗ, nước từ trong đũng quần của hắn lan tràn ra. Chắc hẳn là đã sợ đến mức không khống chế được tiểu tiện ra ngoài, hắn run cầm cập run giọng nói: “Ta nói, Ta sẽ nói tất cả, xin ngươi đừng có giết ta, ta hướng về phía Jersu tuyên thệ, mỗi một chữ ta nói đều là sự thật, ta bảo đảm!”
“Nói!” Hắc Quả Phụ không nhịn được quát lên.
Người trung niên run lên bần bật, giống như một con cừu nhỏ bị chấn kinh, đem tất cả mọi chuyện từ lúc bọn họ đến đây nói ra hết, nội dung đại khái đều giống như mấy người lúc trước nói, chỉ là càng thêm tỉ mỉ hơn một chút, bao gồm cả việc bọn họ dùng máy bay đặc chế bay qua biển Bắc Băng Dương, cùng với phương pháp tìm ra lối vào của Kim Tự Tháp Hàn Băng vân vân.
Hắc Quả Phụ sau khi nghe xong liền nở ra một nụ cười xinh đẹp, nói: “Nói như vậy, ba vị kia cũng không có nói dối, ta thực sự đã trách lầm bọn họ rồi.”
Người trung niên thấy Hắc Quả Phụ có vẻ như đã tin tưởng mình, trong lòng không ngớt mừng như điên, nào dám để cho nàng xin lỗi, vội vã cười nịnh nói: “Làm gì có, là do bọn họ quá ngu ngốc, nói chuyện cũng không nói rõ ràng.”
“Đúng vậy...” Hắc Quả Phụ cười giễu, nói: “Nếu như mọi việc đã rõ ràng, như vậy, ta sẽ đưa các ngươi đi một đoạn.”
“Đưa?” Đầu óc của người trung niên phản ứng có chút chậm, theo bản năng nói: “Sao dám làm phiền ngươi chứ, tự chúng ta có thể tự leo lên...” Còn chưa nói dứt lời, âm thanh liền đột nhiên ngừng lại, đầu xoay tròn bay lên.
Phốc phốc phốc!
Hắc Quả Phụ giống như một u linh, bóng người liên tục biến mất. Mỗi lần xuất hiện chỉ để lại một loạt tàn ảnh, còn chưa kịp thấy rõ bóng dáng, nàng lại một lần nữa biến mất, chỉ có thể nhìn thấy mười mấy người châu Âu đang kinh hoàng chạy tán loạn, thế nhưng chỉ vô dụng, đầu của từng người liên tục lìa khỏi cổ, máu tươi bắn ra như suối.
Hai mươi giây sau, Hắc Quả Phụ dần dần hiện ra ở vị trí ban đầu, nàng nhẹ nhàng lắc cây chủy thủ ở trong tay, mấy giọt máu tươi rơi xuống mặt đất bên cạnh đôi chân của nàng, xung quanh chỉ còn lại mười mấy bộ thi thể không đầu, trên mặt đất có mười mấy cái đầu đang lăn lông lốc, trên khuôn mặt toàn bộ đều hiện lên sự sợ hãi cùng với kinh ngạc.
Máu tươi nhuộm đỏ cả mặt đất.
“Các ngươi còn chờ cái gì?” Hắc Quả Phụ cười tủm tỉm ngẩng đầu lên hỏi.
Bộ Phàm nhìn tình cảnh tàn khốc ở bên trong, khẽ cau mày, hướng về phía Lâm Siêu nói: “Những người kia nói ở bên trong không có cách nào mở ra lối vào, nếu không cứ để cho ta lưu lại ở ngoài này đi.”
“Không cần, từ độ cao của tòa Kim Tự Tháp này, ít nhất phải có đến bảy, tám tầng, hẳn là lối vào của mỗi một tầng đều không thể mở ra từ bên trong, chỉ có thể liên tục đi xuống phía dưới, ngươi ở lại ngoài này cũng vô dụng.” Lâm Siêu nhìn lướt qua mười mấy bộ thi thể ở trên mặt đất, nói: “Thủ lĩnh của mấy người này hẳn là không ngờ tới điểm ấy, vì lẽ đó không có đem những người này đưa vào trong nhẫn không gian của hắn, hoặc là không gian chứa đồ của hắn không chứa được vật sống.”
Nói xong, Lâm Siêu liền nhảy xuống, đôi giày giẫm lên mặt đất làm bắn lên từng tia máu.
Uất Kim Hương nhảy xuống sát ở phía sau, đánh giá tên người máy kim loại kia, lẩm bẩm nói: “Hứa Tư Lệnh nói ở Bắc Cực có dị động, có lẽ là do cái này, chúng ta vừa mới đến dò đường, những người nước ngoài kia cũng đã sớm đến đây thăm dò với quy mô lớn, xem ra hệ thống tình báo của người châu Á chúng ta vẫn còn quá lạc hậu.”
Trang 250# 1