Thế Giới Sụp Đổ

Chương 496: Ở trên đỉnh

Chương Trước Chương Tiếp

Lâm Siêu nhìn cô nàng có thân hình kiều mị nhưng lại có nội tâm kiên cường độc lập này, khẽ thở dài, nói: “Không có chuyện gì, ngươi đã an toàn rồi.”

Uất Kim Hương nhất thời khóc òa lên, nước mắt theo gò má chảy xuống, trong quá trình rơi xuống mặt tuyết liền đông lại thành băng, giống như trân châu rơi ở trên mặt tuyết, nàng dùng sức gật đầu, quay đầu lại nhìn Bộ Phàm, hỏi: “Mấy người Lăng Vũ đâu?”

Bộ Phàm sắc mặt buồn bã, nói: “Bọn họ...” Nàng không tiếp tục nói hết, thế nhưng Uất Kim Hương giống như đã hiểu, bên trong đôi mắt mới vừa mới khôi phục lại được một ít thần thái, lúc này lại trở nên ảm đạm, yên lặng không nói.

Khuôn mặt của Hắc Quả Phụ hiện ra một tia không kiên nhẫn, nhưng bởi vì có Lâm Siêu ở bên cạnh, nàng chỉ có thể nhẫn nại nói: “Nói xong chưa, có thể đi tiếp được rồi chứ?”

Lâm Siêu vỗ vỗ vào vai của Uất Kim Hương, hướng về phía Hắc Quả Phụ nói: “Dẫn đường đi.”

Uất Kim Hương nhìn lướt qua Hắc Quả Phụ một cái, mơ hồ cảm thấy cô nàng mặc áo đen này cực kì nguy hiểm, nàng hướng về phía Bộ Phàm nhỏ giọng hỏi: “Vị này là ai?”

Bộ Phàm khẽ lắc đầu, nhỏ giọng nói: “Ta cũng không biết rõ, tuy nhiên nàng rất mạnh, lúc trước nàng dùng không tới một phút, liền giết chết một con Vương Thú.”

“Không tới một phút liền giết chết một con Vương Thú?” Uất Kim Hương chấn động, sửng sốt một hồi lâu mới phản ứng lại, nàng liếc nhìn Lâm Siêu một cái, hạ thấp giọng hỏi: “Nàng ta cùng với Lâm Siêu có quan hệ gì?”

Bộ Phàm nhỏ giọng nói: “Không rõ lắm, giống như là một cao thủ nước ngoài bị Lâm thủ lĩnh bắt tới, nàng rất nghe lời của Lâm thủ lĩnh.”

“Hai người các ngươi nói đủ chưa?” Hắc Quả Phụ bỗng nhiên quay đầu lại, lạnh lùng nói.

Uất Kim Hương cùng với Bộ Phàm liếc mắt nhìn nhau, ngượng ngùng không bàn luận nữa.

Sau một lúc, Uất Kim Hương bỗng nhiên nhớ tới vấn đề mấu chốt, vội vàng hỏi: “Các ngươi làm sao tìm được ta?”

Bộ Phàm liếc mắt nhìn bóng lưng của Lâm Siêu, cười khổ nói: “Không phải chúng ta đi tìm, mà là bốn người nước ngoài kia tự đi tới, nghe nàng nói, bốn người nước ngoài kia là sát thủ của tổ chức Sở La Môn.” Nàng không biết tên của Hắc Quả Phụ, chỉ có thể bĩu môi dùng danh xưng “Nàng” để thay thế, sau đó đem sự tình một hai kể lại.

Uất Kim Hương sau khi nghe xong mọi chuyện, vẻ mặt rất là phức tạp, nàng liếc nhìn Lâm Siêu, cay đắng nói: “Không ngờ được, lại phải thiếu nợ hắn một cái mạng.”

Bộ Phàm phẫn hận nói: “Đáng tiếc hai tên kia chạy trốn quá nhanh, đợi lát nữa nếu như lại găp hai người bọn hắn, bằng mọi giá phải lưu bọn hắn lại!”

“Ừm!” Uất Kim Hương dùng sức gật đầu, hàn ý ở bên trong mắt phun trào, nàng sẽ không thể quên được tình cảnh khuất nhục bị bọn hắn bắt đi, còn có tình cảnh mấy người Lăng Vũ bị chết thảm nữa, mặc dù bọn nàng đã chuẩn bị tâm lý chịu chết, thế nhưng nàng chưa bao giờ nghĩ tới, mấy người bọn nàng không phải chết ở trong miệng của lũ xác thối cùng với quái vật. Mà là chết ở trong tay của chính đồng loại của mình!

“Đến rồi.” Lúc này, Hắc Quả Phụ liền mở miệng nói.

Lâm Siêu quét nhìn bốn phía, bọn họ đã đi lên trên đỉnh của ngọn núi tuyết cao ngất ngưởng kia, từ trên đỉnh núi nhìn xuống có thể thấy được các dãy núi tuyết liên miên bất tuyệt, cũng không có gió lạnh cùng với tuyết rơi nữa, ngược lại còn vô cùng yên tĩnh, Lâm Siêu triển khai ra Thượng Đế Lĩnh Vực, tầm nhìn của hắn liền bao phủ toàn bộ ngọn núi tuyết này, nhất thời hắn liền nhìn thấy ở trên sườn núi bên kia, có một tòa Kim Tự Tháp màu trắng tinh.

“Ở mặt sau.” Lâm Siêu nói.

“Đi thôi.” Hắc Quả Phụ nhanh chóng đi lên phía trước dẫn đường.

Mấy người rất nhanh liền đi tới trước mặt tòa Kim Tự Tháp màu trắng, tòa Kim Tự Tháp cao khoảng chừng hai trăm mét này tựa hồ như là được chế tạo bởi hàn băng, ánh sáng bị Kim Tự Tháp phản chiếu lại cực kì lộng lẫy.

Lâm Siêu dùng Thượng Đế Lĩnh Vực, tầm nhìn bao phủ toàn bộ Kim Tự Tháp được làm bằng băng này, nhưng cũng không hề thấy lối vào, mới hỏi Hắc Quả Phụ: “Đây chính là Băng cung mà ngươi nói?”

Hắc Quả Phụ đi xung quanh Kim Tự Tháp Hàn Băng một vòng, nghi ngờ nói: “Băng cung lẽ ra phải lớn hơn rất nhiều lần, có lẽ cái này chỉ là lối vào của Băng cung, phải đi vào bên trong mới có thể biết được, thế nhưng bây giờ làm sao mới có thể đi vào được?”

Lâm Siêu nghĩ tới việc ở trên hai phần địa đồ đều không có khắc họa hình dáng của tòa Kim Tự Tháp Hàn Băng này, mà chỉ là một ít con đường rắc rối phức tạp. Hẳn là đường đi ở trong Băng cung, hắn trầm ngâm nói: “Hẳn là sẽ có cơ quan nào đó, ngươi đi tìm thử xem.”

Hắc Quả Phụ liếc mắt nhìn Lâm Siêu, nghĩ thầm vì sao ngươi không tự đi tìm đi, vạn nhất là thật sự có cạm bẫy, người gặp xui xẻo cũng không phải là ngươi. Mặc dù trong lòng nàng nghĩ như thế, nhưng nàng vẫn nghiêm túc đánh giá mỗi một vị trí ở trên tòa Kim Tự Tháp Hàn Băng này, nếu muốn đi vào bên trong, chỉ có một cách là tìm được cơ quan mở ra lối vào.

Uất Kim Hương nghe thấy hai người nói, dùng sắc mặt cổ quái hỏi: “Các ngươi chẳng lẽ không biết là lối vào của Kim Tự Tháp, bình thường đều ở trên đỉnh hay sao?”

Lâm Siêu ngây người hỏi: “Ở trên đỉnh?”

“Đúng đấy, ở trên đỉnh có cửa vào.” Uất Kim Hương thể hiện ra vẻ mặt đương nhiên nói.

Hắc Quả Phụ nghi ngờ nhìn nàng hỏi: “Làm sao ngươi biết?”

“Trong sách tư liệu ghi chép như vậy đó, các ngươi chưa từng xem qua sách tư liệu về Ai Cập cổ hay sao?” Uất Kim Hương chớp mắt hỏi.

Lâm Siêu nhất thời trong lòng hơi động, Anubis không phải là người Ai Cập cổ hay sao, mà nền văn minh xây dựng nhiều Kim Tự Tháp nhất, không phải là nền văn minh cổ Ai Cập hay sao! Hắn lập tức hỏi dò Anubis, Anubis lười biếng nói: “Rốt cục cũng đã nhớ tới cẩu gia ta, đúng như thế, tiểu muội muội nói không sai, ở trên đỉnh quả thật sẽ có cửa vào.”

Lâm Siêu có chút thẹn thùng, hướng về phía Hắc Quả Phụ nói: “Ngươi bay lên trên nhìn thử xem.”

Hắc Quả Phụ lầm bầm một tiếng, bay lên trên đỉnh Kim Tự Tháp, gọi ra chiến giáp bao phủ toàn thân, sau đó dùng hai tay đẩy khối băng ở trên đỉnh ra.

Ầm ầm!

Khổi băng ở trên đỉnh quả nhiên bị đẩy ra, di chuyển sang một bên, lộ ra một lối vào hình tam giác dài hai mét, trên khuôn mặt của Hắc Quả Phụ lộ ra vẻ vui mừng, nàng nhìn vào bên trong, nhất thời nhìn thấy có mười mấy bóng người đang ở bên trong Kim Tự Tháp, sau khi sửng sốt một chút, nàng lập tức nhảy vào bên trong.

Lâm Siêu dùng tia sáng thẩm thấu vào bên trong, sau khi thấy rõ ràng tình huống, cũng sửng sốt một chút, rồi lập tức không nói hai lời, mang theo Uất Kim Hương cùng với Bộ Phàm trực tiếp bay đến lối vào, nhưng hắn cũng không vội vã đi vào, vạn nhất sau khi hắn tiến vào bên trong, cái lối vào này sẽ đột nhiên bị đóng lại, hơn nữa từ bên trong lại không có cách nào mở ra được, chẳng phải là sẽ bị vây chết ở bên trong.

“Tình huống ở bên trong như thế nào?” Lâm Siêu hướng về phía Hắc Quả Phụ hỏi.

Hắc Quả Phụ không hề trả lời, nàng cũng vừa mới đi vào bên trong, còn đang đánh giá mười mấy người châu Âu đang đứng ở bên trong, mấy người châu Âu này nhìn thấy lối vào được mở ra, nhất thời vô cùng vui mừng, có một người lập tức nhảy lên, muốn chui ra bên ngoài.

Trang 249# 2

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 25%👉
Combo Full lượt đọc giảm 32%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)