Thế Giới Sụp Đổ

Chương 495: Tỉnh lại

Chương Trước Chương Tiếp

Ở trong mắt hắn, vết máu màu đen giống như bị hỏa diễm thiêu đốt, nồng nặc tinh huyết, một lát sau, tròng mắt của hắn liền khôi phục lại như bình thường, hắn đứng dậy ngưng trọng nói: “Đây chính là máu của con quái vật kia, từ sức mạnh trên vết máu của nó, chí ít nó đã đạt đến cấp bảy trung đẳng.”

Roque khẽ gật đầu, quét một vòng chu vi khu vực chiến đấu, bỗng nhiên hắn nhìn thấy cách đó không xa có một ít dấu chân mơ hồ, trong lòng hơi động, lập tức đi tới.

“Có rất nhiều dấu chân, chắc hẳn là ở đây có khoảng sáu, đến bảy người.” Có một người trầm ngâm nói.

“Đội trưởng, năng lực của ngươi là (mô phỏng), không phải là có thể mô phỏng lại hình ảnh hiện trường hay sao?” Có một người lên tiếng hỏi.

Roque không cần người kia mở miệng, cũng đã sử dụng năng lực (mô phỏng) của mình, năng lực của hắn có thể mô phỏng lại tất cả các sự vật, giống như năng lực (phục chế) vậy, tuy nhiên cũng có chỗ khác biệt với năng lực (phục chế), năng lực (phục chế) chỉ có thể phục chế nguyên dạng, mà năng lực (mô phỏng) lại có thể mô phỏng ra một ít tin tức, mô phỏng ra tình hình xảy ra ở ngay lúc đó, cùng với năng lực (phục chế) có khác biệt rất lớn.

Roque nhanh chóng đem tất cả các dấu vết cùng với các dấu hiệu xung quanh ghi nhớ vào trong đầu, đại não của Roque giống như một cái siêu máy tính, cấp tốc tiến hành các thuật toán, giả lập ra hình ảnh ba chiều, trong hình ảnh giả lập này có bóng dáng của Vương Thú Cự Lang, cùng với thân ảnh của mấy nhân loại, thế nhưng thân ảnh của mấy người này lại cực kỳ mơ hồ, gần như không thể nhìn rõ được khuôn mặt của bọn họ.

Một lát sau, lại xuất hiện thêm mấy người nữa, khuôn mặt của mấy người này ngược lại thì rõ ràng hơn rất nhiều, khi thấy rõ hình dáng của những người này, trong lòng của hắn nhất thời giật mình, mô phỏng liền bị cắt ngang.

“Người Sở La Môn.” Hắn trầm mặc trong chốc lát, chậm rãi nói.

Mấy chục người ở phía sau đột nhiên quay đầu lại nhìn nhau.

Một lát sau mới có một người cẩn thận từng li từng tí một hỏi: “Chính là cái tổ chức kinh khủng nhất ở châu Âu của chúng ta hay sao?”

“Trừ bọn họ ra, còn có tổ chức nào cũng được gọi là Sở La Môn hay sao?” Một người khác khổ sở nói.

“Nghe nói Sở La Môn ở châu Bắc Mĩ cũng có phân bộ, chỉ là ở nơi đó bị một thế lực bản thổ gọi là gia tộc Tri Chu áp chế, không có cách nào phát triển.” Một thanh niên cao to tựa hồ có một chút kiến thức về các tổ chức bí ẩn nói.

Roque ánh mắt âm trầm, nói: “Không ngờ được bọn họ cũng biết về Băng cung Bắc Cực, đại tỷ để cho chúng đi đến đây dò đường, chỉ sợ chỉ có thể trắng tay trở về.”

“Đội trưởng, chúng ta cũng phải báo cáo tình huống cho đại tỷ chứ?” Một người trung niên mặt rộng trầm ổn nói: “Sở La Môn cũng biết về Băng cung Bắc Cực, nói không chừng còn có các thế lực khác cũng biết, đại tỷ thu được một phần địa đồ Băng cung ở trong di tích, chắc hẳn các thế lực khác cũng có, nếu như chúng ta muốn thu được thứ tốt ở Băng cung, thì đại tỷ phải tự thân xuất mã mới được.”

Roque sắc mặt lạnh lẽo, nói: “Đại tỷ trấn thủ căn cứ, làm sao có thể đến đây mạo hiểm, coi như Băng cung có bị các thế lực khác thu được, cũng tuyệt đối không thể để cho đại tỷ gặp một chút rủi ro nào, năng lực của đại tỷ cần thời gian cùng với tài nguyên để phát triển, chờ qua mấy năm nữa, coi như quái vật hải dương cũng không thể ngăn nổi bước chân của đại tỷ, đó mới là thời điểm để chúng ta thành lập một nền văn minh nhân loại mới!”

“Vậy chúng ta...”

“Trước tiên đi thăm dò xem còn có các thế lực nào khác, đại tỷ dùng quyền hạn của tổng thống Mỹ thời đại trước tiến vào cơ sở dữ liệu, chỉ tra được các thế lực bí ẩn ở châu Bắc Mĩ cùng với châu Nam Mĩ, lần này, có khả năng cao là toàn bộ các thế lực bí ẩn trên đất liền đều xuất hiện ở Bắc Cực, việc mà chúng ta cần làm, chính là thăm dò rõ ràng tư liệu cùng với tình báo của các tổ chức bí ẩn này, báo cáo lại cho đại tỷ.” Roque trầm giọng nói.

Những người khác quay mặt lại nhìn nhau, mặc dù có một số người muốn rút lui, thế nhưng khi nhìn thấy ánh mắt kiên nghị cùng với chấp nhất của Roque, sống lưng của bọn họ chợt tuôn ra hàn ý, chỉ có thể nhắm mắt tùy tiện đáp lời giống như những người khác.

Vèo! Vèo!

Bên trong băng tuyết lạnh giá, Lâm Siêu đi theo phía sau Hắc Quả Phụ, cầm trong tay hai tấm địa đồ Băng cung quan sát, một tấm địa đồ là đoạt được ở trong tay của Thụy Nhã, một tấm là lấy được từ trong tay của Hắc Quả Phụ, chuẩn bị tiến vào Băng cung, Lâm Siêu đương nhiên sẽ không buông tha tấm địa đồ Băng cung ở trong tay của Hắc Quả Phụ.

Hắc Quả Phụ cũng không hề từ chối, trực tiếp đưa địa đồ Băng cung cho Lâm Siêu.

“Tấm địa đồ này được lưu truyền từ xa xưa của gia tộc các ngươi à?” Lâm Siêu vừa nhìn vừa hỏi, tấm địa đồ này cực kỳ mềm mại, ở dưới nhiệt độ âm mấy chục độ C vẫn bóng loáng ấm áp.

Hắc Quả Phụ cũng không quay đầu lại nói: “Gia tộc của ngươi không cho ngươi hay sao?”

Lâm Siêu cũng không ngẩng đầu lên nói: “Ta là người bình thường.”

“Xì.” Hắc Quả Phụ cười xì một tiếng, ngươi cứ tiếp tục giả bộ đi.

Lâm Siêu so sánh một lúc, phát hiện đường biên giới của hai tấm địa đồ này hoàn toàn không tương đồng với nhau, nên nếu nói hai phần địa đồ này được cắt ra từ một miếng địa đồ hoàn chỉnh, hắn khẽ lắc đầu, tiện tay đưa hai phần địa đồ cho Bộ Phàm nhìn qua một lần, sau đó thu hồi lại.

“Sắp đến rồi.” Hắc Quả Phụ tăng nhanh tốc độ di chuyển.

Ở phía trước có một cơn bão tuyết lớn, làm giảm tầm nhìn của mấy người Lâm Siêu, mặc dù có năng lực tăng thị giác lên gấp mấy chục lần, cũng không có cách nào từ bên trong cơn bão tuyết kia nhìn rõ hoàn cảnh ở xung quanh.

Mấy người Lâm Siêu đi vào bên trong cơn bão tuyết, sau khi đi khoảng 7, 8 phút, bão tuyết đột nhiên biến mất, hiện ra một mảnh tuyết trống trãi, ở nơi này một cơn gió nhẹ cũng không có, Lâm Siêu ngẩng đầu lên nhìn, bầu trời trong xanh như một chiếc gương, không hề có một đám mây nhỏ nào, ánh mặt trời không có một chút trở ngại nào chiếu xuống mặt tuyết, tràn ngập sự ấm áp.

“Ngọn núi tuyết ở phía trước kia, chính là vị trí của Băng cung được ghi chép ở trên địa đồ.” Hắc Quả Phụ giơ tay chỉ về phía trước.

Lâm Siêu nhìn theo, liền nhìn thấy một ngọn núi tuyết cao ngất ngưởng, ánh mặt trời chiếu vào trên đỉnh núi tuyết, ánh sáng lấp lánh giống như một cái cầu vồng.

“A.” Uất Kim Hương thống khổ kêu lên một tiếng, giống như là đang tỉnh lại vậy, nàng vừa mới khôi phục lại được một ít tri giác, liền mở hai mắt ra, bên trong mắt của nàng đều là sự sợ hãi, nàng bản năng giơ tay lên, hạt giống ở trong giày của nàng được thôi phát, nhất thời mọc ra một đóa hoa màu tím, đóa hoa đang chuẩn bị tiếp tục sinh trưởng, liền đột nhiên đình chỉ, bởi vì nàng đã thấy rõ một người ở trước mặt.

“Lâm, Lâm Siêu?” Nàng khó có thể tin được nhìn chằm chằm vào Lâm Siêu, bên trong đôi mắt trào ra nước mắt.

Trang 249# 1

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 25%👉
Combo Full lượt đọc giảm 32%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)