Thế Giới Sụp Đổ

Chương 494: Đánh cược

Chương Trước Chương Tiếp

Agares đang đánh cược.

Hắn không muốn dùng Uất Kim Hương để tiến hành trao đổi, chính là vì hắn không biết Lâm Siêu có hay không quan tâm đến cô nàng này, nếu như đối phương không để ý nhưng lại giả vờ quan tâm, sau đó đột nhiên lao tới tập kích, ngược lại hắn sẽ gặp phải nguy hiểm, mà giờ khắc này đem Uất Kim Hương ném ra phía xa, có thể trực tiếp biết được Lâm Siêu có hay không quan tâm đến nữ nhân này.

Đây chính là một biện pháp tuyệt đối hữu hiệu nhất ở thời điểm này.

Trên thực tế, hắn đã thắng cược.

Lâm Siêu nhìn thấy Uất Kim Hương bị ném ra, biết được bằng vào tốc độ của Bộ Phàm rất khó có thể đuổi theo kịp, mà Hắc Quả Phụ thì mặc dù có thể tiếp được, thế nhưng chưa chắc nàng sẽ ra tay giúp đỡ, hắn chỉ có thể từ bỏ ý định giết chết Bus Maltese, nhanh chóng đổi hướng đuổi theo Uất Kim Hương, ngay khi Uất Kim Hương vừa mới bay ra được một trăm mét, Lâm Siêu đã đỡ được nàng.

Agares vừa mới nhìn thấy Lâm Siêu đuổi theo Uất Kim Hương, liền quát lên một tiếng “Đi”, trong con ngươi của hắn lóe lên vô số ký hiệu kỳ lạ, sau khi chạm vào người của Bus Maltese liền bước ra một bước, hai người bọn hắn phảng phất như bước vào trong một không gian thứ nguyên vậy, đột nhiên biến mất không còn tăm hơi.

Hắc Quả Phụ vừa mới chuẩn bị ra tay đột nhiên ngây người, bên trong mắt của nàng lộ ra vẻ ngạc nhiên nghi ngờ, nàng cẩn thận quan sát phạm vi ở xung quanh mình, nhưng cũng không nhìn thấy bất kỳ dấu vết nào.

Lâm Siêu mang Uất Kim Hương trở về, bên trong mắt lóe lên ánh sáng, sự vật ở trong chu vi một ngàn mét liền hiện lên ở trong mắt của hắn, thế nhưng cũng không hề nhìn thấy bóng dáng của Agares cùng với Bus Maltese, chỉ trong một khoảng thời gian ngắn ngủi như vậy, bọn họ không có cách nào vượt qua khoảng cách một ngàn mét, trừ phi là sử dụng bảo vật di tích, hoặc là căn bản bọn họ cũng chưa có đi xa, đang ẩn giấu ở nơi nào đó chung quanh đây!

Lâm Siêu đem Uất Kim Hương đưa cho Bộ Phàm, bóng người loáng một cái, đã xuất hiện ở ngoài mấy chục mét, đưa tay chụp một cái vào trong mặt tuyết, cầm một con sâu thịt trắng như tuyết lên, hướng về phía Hắc Quả Phụ hỏi: “Ngươi có nhận ra được sinh vật này không?”

Hắc Quả Phụ liếc mắt nhìn qua con sâu ở trong tay của hắn, lắc đầu nói: “Chưa từng thấy, hẳn là một loại sâu biến dị ở Bắc Cực.”

Lâm Siêu khẽ cau mày, dọc theo con đường này hắn đã nhìn thấy mấy con sâu như thế này, hắn có một cảm giác là con sâu này không đơn giản chỉ là một loại sâu biến dị.

Trầm ngâm trong chốc lát, Lâm Siêu liền bóp chết con sâu này, sử dụng tia sáng thẩm thấu vào bên trong mặt tuyết, tỉ mỉ quan sát tầng tuyết đọng này.

Hắc Quả Phụ giẫm chân nói: “Ngươi đang tìm cái gì, bọn họ khẳng định đã trốn đi, Băng cung đã mở ra, chúng ta còn không nhanh đến đó, thứ tốt ở bên trong sẽ bị người khác cướp đi hết. “

Lâm Siêu trầm ngâm trong chốc lát, liền thu hồi lại ánh mắt, nói: “Đi tới Băng cung thôi, ngươi dẫn đường đi.” Nói, Lâm Siêu ném thi thể của Baba Toth cùng với Mongolia vào trong nhẫn không gian, chờ đến khi nào rảnh rỗi thì xem xét lại cẩn thận.

Hắc Quả Phụ cũng không trì hoãn nữa, nhanh chóng đi ở phía trước dẫn đường.

Bộ Phàm nâng Uất Kim Hương lên, đi theo ở phía sau.

Lâm Siêu tiến đến bên cạnh Bộ Phàm hỏi: “Tình huống như thế nào?”

“Vết thương đã khép lại, cũng không có bị nhiễm khuẩn, đợi lát nữa chắc là sẽ tỉnh lại.” Bộ Phàm lộ ra một nụ cười yếu ớt nói.

Lâm Siêu khẽ gật đầu, từ trong chiếc nhẫn lấy ra một cái ống tiêm màu xanh, nói: “Đây là chất dịch chữa trị được điều chế ra từ một con Vương Thú có năng lực (tái sinh), có thể đẩy nhanh tốc độ khôi phục thương thế.” Con Vương Thú mà hắn nói, chính là Đà Sơn Vương Thú.

Bộ Phàm cảm kích nhận lấy, nói: “Cảm ơn ngươi.”

Lâm Siêu khẽ xua tay, đi đến bên cạnh Hắc Quả Phụ.

Sau khi mấy người Lâm Siêu rời đi khoảng 7, 8 phút, ở dưới mặt tuyết đột nhiên lay động, từ bên trong có một bàn tay thon dài nhô ra.

Hô! Agares bò từ bên trong tuyết ra, thở hồng hộc trong không khí rét lạnh, quay lưng về phía sau nói với Bus Maltese đang chui ra: “May mà dựa vào năng lực (thần kinh) của ngươi, làm cho chúng ta rơi vào trạng thái chết giả, bằng không rất khó có thể tránh khỏi thiết bị thăm dò của bọn hắn.



Bus Maltese cẩn thận từng li từng tí một liếc nhìn bốn phía phạm vi xung quanh, nói: “Bọn họ sẽ không mai phục ở phía trước đó chứ?”

“Không có đâu.” Agares cười lạnh nói: “Vị Hắc Quả Phụ kia biết năng lực của ta là (tiên đoán), vì lẽ đó bọn họ sẽ không ngu xuẩn lãng phí thời gian để mai phục chúng ta. Hơn nữa ta mới vừa tiên đoán được, bọn họ đã sắp đi tới Băng cung, chúng ta cũng phải nhanh chóng đi tới đó thôi.”

Bus Maltese lúc này mới yên tâm, khẽ thở dài nói: “Đáng tiếc là Mongolia cùng với Baba Toth đã bị giết chết.”

“Không sao, mục đích mà tổ chức phái bọn họ tới, là dùng để dò đường, chỉ là hi sinh quá sớm mà thôi, tuy nhiên cái chết của bọn họ cũng làm cho chúng ta biết một việc, cái tên tiểu tử châu Á kia thật không đơn giản, đợi lát nữa ngươi thu thập hình ảnh cùng với tư liệu của hắn, truyền về cho tổ chức, xếp hắn vào danh sách hồng danh, về sau nếu gặp phải người này, ai có thể trốn liền trốn.” Agares khẽ vuốt tuyết đọng ở trên người ra, phân phó nói.

Bus Maltese khẽ gật đầu.

Sau khi Agares cùng với Bus Maltese rời đi không lâu sau đó, có mấy chục bóng người lén lén lút lút đi tới nơi này, khi nhìn vết rách cùng với cột băng sắc bén ngổn ngang ở khắp nơi, cùng với vô số gai băng đã bị phá hủy thì tất cả đều hít vào một hơi.

“Cái này là động tĩnh do Vương Thú tạo thành hay sao?” Một người khẽ hít vào một ngụm khí lạnh, kinh ngạc hỏi.

Một người khác nói: “Quả thực chính là địa ngục Hàn Băng.”

Roque đi tới một khổi băng đã bị cắt ngang, nghiêng đầu đánh giá mảnh chiến trường này. Một lát sau, sau khi xác định ở đây không có dấu vết mai phục, hắn cúi đầu nhìn vào màn hình máy thăm dò sinh vật của mình, trên màn hình cũng không hề có dấu hiệu gì. Lúc này hắn mới thả lỏng, hướng về mấy người ở phía sau nói: “Đi vào.”

Roque đi vào trong chiến trường, đánh giá các dấu vết chiến đấu ở xung quanh.

“Vì sao lại không nhìn thấy con Vương Thú kia, lẽ nào nó đã bị giết?” Có người không nhịn được hỏi.

“Các ngươi có cảm thấy có chút kỳ quái hay không, nơi này tất cả các dấu vết đều là do năng lực (Hàn Băng) tạo thành. Cũng không hề có một bộ thi thể nhân loại nào, lẽ nào mấy người chiến đấu với Vương Thú, chỉ có hai hoặc ba người?”

“Các ngươi xem, ở đây có vết máu.” Có một người chỉ vào vệt máu màu đen chảy ra từ trong miệng của Vương Thú Cự Lang nói.

Roque lập tức dẫn người tới.

“Kiệt Khắc, năng lực của ngươi là nhận biết huyết thống, ngươi xem qua một chút xem cái này là máu của sinh vật gì.” Roque hướng về phía một người đứng ở phía sau nói.

“Vâng.” Một thanh niên tóc vàng bước ra khỏi hàng, ngồi xổm ở trước vệt máu màu đen, con ngươi màu xanh lam hóa thành một màu xám âm trầm.

Trang 248# 2

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 25%👉
Combo Full lượt đọc giảm 32%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)