“Thực sự là đáng tiếc...” Agares nhìn khối băng thứ tám ở trước mặt của hắn, cười híp mắt nói: “Chỉ cần mạnh hơn một tí nữa là được rồi. Cố gắng thêm một chút nữa là ngươi có thể chạm được đến ta rồi, sự phẫn nộ của ngươi còn chưa đủ a...”
Tiếng “a” cuối cùng hắn vừa mới thốt ra khỏi miệng, đột nhiên lại vang thêm một tiếng “a” nữa, tuy nhiên tiếng “a” lần này tràn ngập sự thống khổ cùng với ngạc nhiên, âm thanh sắc bén xuyên thẳng vào màng nhĩ của mọi người.
Tất cả mọi người đều quay đầu nhìn lại.
Chỉ thấy Baba Toth đang đứng ở bên cạnh Mongolia, trên ngực lồi ra một đầu thương, cả người của nàng bị đẩy cong ra phía trước giống như là một cây cung vậy, hai mắt trợn tròn, tràn ngập sự đau đớn cùng với một tia không thể tin được.
Phốc một tiếng, đầu thương đột nhiên được rút ra, Baba Toth hai chân mềm nhũn, nàng quỳ rạp trên mặt tuyết, sau đó cả người ngã sấp ra trên mặt tuyết, máu tươi từ trong lồng ngực chảy xối xả ra mặt tuyết.
Tất cả những thứ này đều chỉ phát sinh trong chớp mắt, mấy người Agares đều không kịp phản ứng, chờ đến khi nhìn thấy Baba Toth ngã gục mới thất kinh. Mongolia nhanh chóng lắc người một cái ôm Baba Toth vào trong ngực của mình, dùng bàn tay chặn lại miệng vết thương của nàng. Máu tươi chảy ra nhanh chóng nhuộm đỏ bàn tay của hắn, hàn khí tỏa ra từ bàn tay của hắn. Cẩn thận từng li từng tí một đông cứng lại miệng vết thương của nàng, sau đó lập tức lấy ra hai viên thuốc con nhộng màu cam ở trong người ra, nhét vào trong miệng của Baba Toth, sốt sắng nói: “Tỉnh lại đi, tỉnh lại đi!”
Bus Maltese bỗng nhiên rống to lên một tiếng: “Mau tránh ra!”
Mongolia giật mình ngẩng đầu lên, chỉ nhìn thấy Lâm Siêu đang cầm thương đâm tới, hắn trợn trừng hai con mắt lên, gầm thét: “Đi chết đi!” Mặt tuyết ở dưới chân bỗng nhiên nổ tung, vô số mũi tên băng sắc bén bắn mạnh ra, nhiệt độ của không khí ở xung quanh nhanh chóng bị hạ thấp, hơi nước ở trong không khí bị hắn khống chế, tụ lại thành mấy giọt nước nhỏ li ti, nhanh chóng thẩm thấu vào trong miệng, mũi, tai cùng với lỗ chân lông ở trên người của Lâm Siêu, xâm nhập vào bên trong cơ thể của Lâm Siêu.
“Mau đóng băng cho ta!” Mongolia phẫn nộ hét lên.
Oành! !
Lượng nước vừa mới xâm nhập vào trong cơ thể của Lâm Siêu nhanh chóng kết tinh thành băng, sau đó cấp tốc lan tràn ra xung quanh, lan tràn vào trong mạch máu, đem máu tươi bên trong mạch máu bao trùm thành một tầng băng sương, máu tươi nhanh chóng hóa thành băng huyết, đâm thủng mạch máu, sau đó tiếp tục đóng băng các bộ phận khác ở trong cơ thể của Lâm Siêu.
Nếu như có đủ thời gian, Lâm Siêu cuối cùng sẽ biến thành một cái tượng băng!
Tuy nhiên Mongolia lại không có nhiều thời gian như vậy.
Ánh sáng màu vàng kim đột nhiên lóe lên, tốc độ của thanh cổ thương đột nhiên tăng lên gấp đôi, mũi thương còn chưa chạm vào người của Mongolia, kình lực phát ra đã đâm thủng con ngươi của hắn, toàn thân của Mongolia co giật một hồi, sau đó vẻ dữ tợn ở trong mắt của hắn giống như bị đông cứng lại, hắn cũng không thể làm ra bất kỳ một sự chống cự nào nữa, tùy ý để cho thanh cổ thương đâm thẳng vào trong trán của hắn, xuyên thủng qua xương sọ, máu tươi bắn ra xung quanh, vung vãi ra trên mặt tuyết.
Lâm Siêu nhanh chóng rút thanh cổ thương ra, đâm cổ thương vào trong mặt tuyết, gột rửa máu tươi dính ở trên đầu thương.
Lâm Siêu dùng ánh mắt hờ hững nhìn lên trên người của Bus Maltese cùng với Agares, nếu như Uất Kim Hương đã chết, mấy người này cũng không cần thiết phải sống tiếp.
“Ngươi!” Bus Maltese con ngươi co rút lại, kinh hãi nhìn Lâm Siêu đang từng bước một áp sát về phía mình, hỏi: “Ngươi là ai, lẽ nào là Thập Nhị Vu Thần của tổ chức Bàn Cổ?”
“Người chết không cần thiết phải biết.” Lâm Siêu nhìn Bus Malteseg giống như nhìn một người chết nói.
Bóng người đột nhiên lao thẳng tới, Lâm Siêu triển khai năng lực tăng cường tốc độ, phối hợp với bộ chiến kỹ “Tốc độ ánh sáng”, tốc độ lúc này của hắn gần như đã sánh ngang được với thể chất cấp bảy!
Nếu như lại mở ra trạng thái Hoàng Kim hóa, tốc độ của hắn sẽ sánh ngang với thể chất cấp tám!
Bằng vào tốc độ siêu nhanh như vậy, Lâm Siêu mới có thể thuấn sát được Baba Toth cùng với Mongolia mà hai người bọn họ không kịp phản ứng, coi như năng lực của hai người bọn họ có ảo diệu cỡ nào, cũng chỉ có thể bị Lâm Siêu thuấn sát, đây chính là dựa vào thể chất mạnh mẽ nghiền ép!
Ánh mắt của Agares trầm xuống, hắn nhìn thấy Lâm Siêu chỉ trong một khoảng thời gian ngắn ngủi liền giết chết Baba Toth cùng với Mongolia, hắn liền biết mình đã nhìn nhầm, tên châu Á này tuyệt đối là cao thủ nhất lưu, thậm chí còn không yếu hơn Hắc Quả Phụ cùng với hắn bao nhiêu, hắn chỉ thầm hận lúc trước mình không nhìn ra được, đã là sát thủ thì không nên xem thường bất kì một người nào.
Tuy nhiên hắn cũng biết, chủ yếu là do bản lĩnh ngụy trang của Lâm Siêu quá cao, trên người không hề để lộ ra một tia khí chất cao thủ nào, hắn đã ám sát qua vô số các cao thủ đỉnh cấp, bất luận đối phương có ngụy trang như thế nào, khí tức toát ra ở trên người của bọn họ đều bị hắn phát hiện. Nhưng trên người của Lâm Siêu lại có đầy rẫy kẽ hở cùng với điểm yếu, ngay cả ánh mắt của Lâm Siêu cũng vô cùng bình thường, cho tới khi Lâm Siêu xuất thủ, khí chất mới xuất hiện sự biến hóa long trời lở đất, giống như là một con cừu nhỏ, đột nhiên lột xuống lớp lông cừu, lộ ra thân thể của một con sói.
Hắn hít vào một hơi thật sâu, biết giờ khắc này tự trách cũng chỉ là chuyện vô bổ, hắn liếc mắt nhìn về phía Hắc Quả Phụ, nếu như lúc trước là thế cân bằng một chọi một, hắn còn có ba người Mongolia ở phía sau lược trận. Thế nhưng lúc này chỉ còn có một mình Bus Maltese tiến hành chiến đấu với Lâm Siêu, hắn không tin tưởng Bus Maltese có thể chống đỡ được bao lâu, một khi Bus Maltese chết đi, chỉ còn một mình hắn một chọi hai, chính là tuyệt cảnh!
Sau một thời gian suy tư ngắn ngủi, ánh mắt của Agares sáng lên, hắn nhìn về vị trí Lâm Siêu đang lao về phía Bus Maltese, lớn tiếng nói: “Ngươi không phải muốn lấy lại cô ta hay sao, ta cho ngươi!” Nói xong, trong tay của hắn đột nhiên xuất hiện thân thể của Uất Kim Hương, chỉ là lúc này Uất Kim Hương cực kỳ chật vật, bộ sườn sám mặc ở trên người đã bị rách tả tơi, đầu tóc ngổn ngang, thế nhưng từ bộ sườn xám mà nàng đang mặc ở trên người, có thể thấy nàng vẫn chưa bị Agares xâm phạm.
Agares nhìn Uất Kim Hương ở trong tay của mình, âm thầm vui mừng, mặc dù hắn trời sinh háo sắc, thế nhưng hắn cũng không muốn ở trên mặt tuyết đùa bỡn nữ nhân, huống hồ ở đây nguy hiểm tứ phía, hắn mặc dù đã chơi đùa qua vô số nữ nhân thế nhưng vẫn còn sống đến hiện tại, mà không có chết ở trên bụng của nữ nhân. Chính là dựa vào sự kiềm chế biến thái của mình, ý định của hắn là tạm thời giữ lại cô nàng này sau khi trở về lại cẩn thận hưởng thụ, không ngờ được lúc này cô ta lại chính là cọng cỏ cứu mạng của mình.
Hắn cười khẩy một tiếng, cầm cánh tay trắng mịn của Uất Kim Hương, quăng nàng về phía một ngọn núi băng ở phía xa xa, lúc này trên người của Uất Kim Hương không có mặc gien chiến giáp, nếu cứ như vậy va chạm vào ngọn núi băng, coi như không chết cũng sẽ bị trọng thương tàn phế.
Trang 248# 1