Lâm Siêu đạm mạc nói: “Ta nghe tiếng bước chân liền biết, có bốn người đang đi chung với nhau, trừ bọn họ ra cũng không còn ai.”
Hắc Quả Phụ nói: “Vạn nhất những thế lực khác cũng chỉ phái đến có bốn người?”
“Trừ phi những thế lực khác cũng phái tới bốn sát thủ, bằng không tiếng bước chân sẽ không nhẹ như vậy.” Lâm Siêu đạm mạc nói.
Lúc này, từ trên dốc núi có bốn bóng người đi tới, chính là mấy người Agares cùng với Bus Maltese, phương hướng cùng tư thế mà bọn họ đi tới, cùng với hình ảnh mà Hắc Quả Phụ dùng “đôi mắt thời gian” nhìn thấy hoàn toàn tương đồng.
“Chà, thực sự là một mỹ nhân.” Ánh mắt của Agares rơi vào trên người của Hắc Quả Phụ, ánh mắt của hắn sáng lên, sau đó thuận tiện nhìn lướt qua người của Lâm Siêu cùng với Bộ Phàm, khi nhìn thấy dáng vẻ đề phòng của Bộ Phàm, không nhịn được cười thoải mái nói: “Thật tốt, cô nàng xinh đẹp này, thế mà vẫn có thể sống sót.”
Bus Maltese khẽ mỉm cười, nói: “Hai người này cứ giao cho chúng ta.”
“Nam làm thịt, nữ chỉ cần không chết là được, ta cũng không thích chơi thi thể.” Ánh mắt của Agares không hề kiêng kị mà đánh giá các bộ phận nhạy cảm ở trên người của Hắc Quả Phụ, nói: “Nghe nói vị tiểu mỹ nữ Tri Chu này sử dụng năng lực (thời gian) của mình rất không tồi, ta liền tới lĩnh giáo một hai xem như thế nào.”
“Chúng ta sẽ lược trận cho ngươi.” Mongolia mỉm cười nói.
Agares khẽ gật đầu, nhìn lướt qua các dấu vết chiến đấu khủng khiếp ở trên mặt tuyết, nghiễm nhiên nơi này đã bị phá tan hoang, trong đôi mắt của hắn lóe ra một tia nghiêm nghị, có thể ở trong một khoảng thời gian ngắn ngủi chém chết đầu Vương Thú Cự Lang này, có thể thấy được vị Hắc Quả Phụ này tuyệt không phải là hữu danh vô thực.
Hắc Quả Phụ đối mặt với ánh mắt của Agares, nở nụ cười xinh đẹp, nói: “Từ lúc nào mà Sở La Môn lại trở nên không chịu được như thế, lại còn dùng một thủ đoạn sơ cấp để chọc giận người khác như vậy.”
Agares vẫn giữ nụ cười khẩy ở trên mặt, cao giọng nói: “Ta đã sớm nghe tới đại danh của Hắc Quả Phụ, tuyệt đối không phải là danh hiệu có thể dễ dàng thu được, bất kể là tỷ lệ hoàn thành nhiệm vụ ám sát hay là ý thức chiến đấu, đều phải đạt đến trình độ đỉnh cấp mới có thể được trao tặng, bây giờ để cho ta tới phân biệt thử xem, mấy lão nhân ở gia tộc Tri Chu ánh mắt có phải đã mờ rồi hay không.”
Hắc Quả Phụ nhất thời thu lại nụ cười, lạnh lùng liếc mắt nhìn hắn, nói: “Ngươi sẽ phải hối hận.”
“Một chọi một.” Trong nụ cười của Agares hiện ra một tia cao ngạo, nói: “Ba người bọn hắn sẽ không nhúng tay vào, chỉ có ta cùng với ngươi, dám không?”
“Đừng có trúng kế của hắn, hắn đang muốn chọc tức ngươi đó.” Bộ Phàm bước ra một bước, dùng ánh mắt phẫn nộ mà lạnh lẽo nhìn chòng chọc vào bốn người Agares, nói: “Vị đồng bạn của ta mà các ngươi bắt đi, nàng hiện tại ở đâu?”
Agares đánh giá từ trên xuống dưới thân thể của nàng, cười tủm tỉm nói: “Tiểu muội muội, đừng lo lắng, chờ sau khi ca ca kết thúc xong chiến đấu, sẽ hảo hảo đến chăm sóc cho ngươi.”
Bộ Phàm thấy hắn hoàn toàn không có ý tứ trả lời câu hỏi của mình, phẫn nộ đến mức muốn bạo tạc, chậm rãi rút thanh trường kiếm màu bạc từ trong người ra, cắn răng nói: “Súc sinh chết tiệt.”
Lâm Siêu nhìn lướt qua bốn người này, mỗi một người đều toát ra khí tức vô cùng sắc bén, ẩn giấu ở dưới bề ngoài bình tĩnh, giống như là một thanh kiếm sắc bén ở trong vỏ, dáng vẻ nhìn giống như tùy ý cười nói, nhưng trên thực tế đều đang âm thầm tụ lực, những người này đều là sát thủ được bồi dưỡng từ nhỏ, chẳng trách mấy người Lăng Vũ cùng với Uất Kim Hương bọn họ không có cách nào có thể đối kháng, dù sao trước đây mấy người Lăng Vũ cũng chỉ là người bình thường, cùng với những tên sát thủ yêu nghiệt từ nhỏ đã liếm máu trên lưỡi đao này có chênh lệch quá to lớn.
Ầm ầm ~~!
Đột nhiên, toàn bộ mặt băng kịch liệt lay động, không có hề có bất cứ dấu hiệu nào báo trước.
Lâm Siêu, Hắc Quả Phụ, cùng với bốn người Agares đều ngẩn ra, sự chấn động này cực kì mãnh liệt, phảng phất như toàn bộ băng sơn đều bị phân liệt, bị đẩy lên trên cao.
“Là Băng cung!” Hắc Quả Phụ biến sắc mặt, “Có người đã tìm tới đại môn của Băng cung, mở Băng cung ra!”
Agares nhắm mắt lại, một lát sau mới đột nhiên mở ra, trong con ngươi hiện ra một đạo tinh quang, vẻ mặt của hắn rất nghiêm túc, hắn liếc mắt nhìn Hắc Quả Phụ, cười lạnh nói: “Cô nàng Tri Chu, chờ sau khi đi vào Băng cung ta lại đi tìm ngươi.” Nói xong, hắn khẽ quát một tiếng “Đi”, lập tức quay đầu hướng về phía phát ra sự chấn động cấp tốc lao đi.
“Đứng lại!”
Vèo!
Lâm Siêu vỗ cánh bay theo, như một cơn gió gào thét lao đến, từ trên trời hạ xuống trước mặt của bốn người Agares, hờ hững nói: “Giao cô gái mà các ngươi đã bắt ra đây.”
Trong mắt của Agares lóe lên hàn quang, nói: “Cút!”
Ầm ầm!
Băng tuyết ở dưới mặt đất bỗng nhiên dựng lên, Mongolia đứng ở phía sau cùng giơ ngón tay lên, điều khiển mười mấy mũi tên nhọn bằng băng ở dưới mặt tuyết lên, lấy một tốc độ cực nhanh phóng thẳng về phía của Lâm Siêu.
Oành oành!
Mũi tên băng lần lượt đâm thẳng vào trên người của Lâm Siêu, toàn bộ đều bị chiến giáp của Lâm Siêu chấn cho bể nát.
Bus Maltese nhíu lông mày lại, bên trong mắt lộ ra vẻ kinh ngạc: “Chiến giáp cấp S?”
“Chẳng trách lại có can đảm như thế, tên này chắc hẳn là cùng một nhóm với đám người châu Á kia, có lẽ là đầu lĩnh của bọn họ.” Baba Toth ngả ngớn đánh giá toàn thân của Lâm Siêu nói.
Vèo! Vèo!
Lúc này, Hắc Quả Phụ cùng với Bộ Phàm cũng đã bay tới, bao vây bốn người Sở La Môn.
Agares dùng ánh mắt âm trầm lạnh lùng nhìn chăm chú vào Lâm Siêu, lập tức quay đầu hướng về phía Hắc Quả Phụ nói: “Ngươi thật sự vì mấy người châu Á này mà xuất thủ với bọn ta?”
Hắc Quả Phụ lạnh nhạt đưa bàn tay lên khẽ vuốt ve mái tóc, nói: “Ngươi có thể coi là như vậy.”
Hàn ý ở trong mắt của Agares tăng vọt, ánh nhìn giống như móc sắt nhìn chòng chọc vào Hắc Quả Phụ, mấy giây sau, hắn bỗng hít vào một hơi thật sâu, trên mặt lộ ra một nụ cười tàn bạo, nói: “Rất tốt, các ngươi muốn lấy lại cô ta phải không, đáng tiếc a, cô ta quá yếu, chơi không được mấy lần liền ngất rồi, ta tiện tay liền ném nàng ở ven đường, hiện tại có lẽ cô ta đã bị quái vật tha đi rồi?”
Bộ Phàm nắm chặt chuôi kiếm tức giận run cầm cập, mí mắt muốn rách cả ra nói: “Ngươi, cái tên súc sinh này! !”
Agares cười híp mắt nhìn nàng, chế nhạo nói: “Tiểu mỹ nhân cũng đừng có nóng giận, nếu như ta biết lúc đó ngươi vẫn còn sống sót, ta cũng sẽ làm cho ngươi cảm thấy thoải mái.”
“Đi chết đi! !” Bộ Phàm bỗng nhiên rút kiếm, chém ra một đạo kiếm khí màu đen, không khí cùng với ánh sáng xung quanh giống như là bị thôn phệ vậy, nhanh chóng bay về phía Agares.
Oành oành oành!
Bên dưới mặt tuyết bỗng nhiên xuất hiện bảy, tám khối băng ngăn cản đạo kiếm khí màu đen, sau khi liên tục chém xuyên qua mấy khối băng, đạo kiếm khí màu đen chỉ có thể tạo ra một vệt sâu trên khối băng thứ tám, sau đó liền dần dần tiêu tán.
Trang 247# 2