Thế Giới Sụp Đổ

Chương 490: Một đòn lấy mạng

Chương Trước Chương Tiếp

Mặc dù nhìn thấy nàng tránh né cực kì ung dung, nhưng trên thực tế lại cực kỳ hung hiểm, nếu không phải nàng vừa mới lĩnh ngộ ra “Trường lực thời gian”, nhờ vào trường lực bao phủ bản thân trong phạm vi sáu mét, tất cả mọi thứ tiến vào trong phạm vi sáu mét này, đều sẽ rơi vào trạng thái tạm dừng, trừ phi là thứ gì đó cực kỳ mạnh mẽ, mới có thể mạnh mẽ đột phá quy tắc ràng buộc thời gian, tiếp tục di động, thế nhưng vật này sẽ từ trạng thái tạm dừng chuyển thành trạng thái bị làm chậm.

Bị trạng thái này ảnh hưởng, tốc độ di chuyển của vật thể sẽ bị giảm xuống một khoảng lớn, vì vậy nàng mới có thể ung dung tránh né vô số công kích giống như mưa sa bão táp của con Vương Thú Cự Lang này.

Nguyên nhân chủ yếu mà nàng kiêng kỵ Lâm Siêu, cũng là do khoảng “trường lực thời gian” này, lúc trước khi Lâm Siêu tấn công nàng, nàng liền kinh hãi phát hiện ra “trường lực thời gian” bao quanh mình giống như là bị mất đi tác dụng vậy, không hề tạo ra bất kì ảnh hưởng gì đến Lâm Siêu, không những không có làm ngưng lại đòn công kích Lâm Siêu, mà ngay cả việc làm chậm tốc độ công kích cũng không được, như vậy chỉ có hai loại nguyên nhân, một là do Lâm Siêu có bảo vật có thể khắc chế năng lực thời gian, hoặc là lực lượng mà Lâm Siêu bộc phát ra, đã vượt quá cực hạn mà “trường lực thời gian” có thể áp chế, vì lẽ đó “trường lực thời gian” của nàng mới bị mất đi tác dụng.

Nhưng mà muốn vượt qua sự áp chế của “trường lực thời gian”, phải có một sức mạnh khủng khiếp đến cỡ nào? Cho nên nàng đoán là ở trong tay của Lâm Siêu có bảo vật có thể khắc chế được năng lực (thời gian) của nàng, loại bảo vật này mặc dù quý giá, nhưng bằng vào sự giàu có của Lâm Siêu mà nói, có một cái cũng không có gì là kỳ quái.

Hô!

Hắc Quả Phụ khẽ hít vào một ít hàn khí, hàn khí chui vào bên trong lá phổi của nàng, kích thích toàn bộ tế bào ở trong cơ thể của nàng, nàng nhìn chằm chằm vào trên người của con Vương Thú Cự Lang kia, năng lượng ở trong cơ thể của nàng đã không còn nhiều, cứ tiếp tục bị nó tiêu hao thì chắc chắn sẽ phải chết, thông qua tính toán của nàng, nàng biết mình chỉ còn có một cơ hội xuất thủ, nếu như lần xuất thủ này cũng không giết chết được nó, nàng sẽ bị đông lại thành một cái tượng băng, sau đó bị nó đập nát!

“Vẻn vẹn chỉ còn một cơ hội xuất thủ, nhất định phải công kích vào điểm chí mạng của Vương Thú Cự Lang, hơn nữa còn phải là một đòn lấy mạng, không thể để cho nó có cơ hội thở dốc, bằng không chính mình sẽ tiêu đời.”

Nàng liếm khóe miệng một cái, cũng không hề cảm thấy sợ sệt, trái lại còn có một loại cảm giác run rẩy hưng phấn, đối với một sát thủ mà nói, còn một lần cơ hội ra tay, cũng đã rất đáng để vui mừng!

Vì lẽ đó, trong lúc tránh né vô số băng tiễn, băng trùy của Vương Thú Cự Lang, nàng cũng nhanh chóng lấy ra một bình thuốc mà nàng vẫn luôn cất giấu ở trong người, đây là một bình thuốc màu tím dài 3cm, bên trong có chứa một loại chất lỏng màu đỏ, đây là từ trong khu vực nuôi nhốt của gia tộc bắt ra một con Hắc Quả Phụ biến dị cấp năm, mặc dù chỉ là nọc đọc của Hắc Quả Phụ biến dị cấp năm, thế nhưng nếu như có thể vận dụng thoả đáng, tiêm vào bên trong đại não hoặc là trái tim, coi như là Vương Thú cấp bảy, thậm chí là Vương Thú cấp tám, cũng sẽ trong nháy mắt bị mất mạng!

Cái này cũng là một trong những lá bài tẩy của nàng, nếu như Lâm Siêu thật sự muốn cướp sạch nhẫn không gian của nàng hoặc là ép buộc nàng làm ra chuyện quá đáng, nàng không ngại đem phần nọc độc này dùng ở trên người của hắn.

Oành oành oành!

Vô số băng tiễn cùng trụ băng sắc bén từ mặt tuyết lao ra, va chạm vào nhau, băng tuyết bị vỡ nát ra ở trong không trung, nhiệt độ trong nháy mắt liền bị hạ thấp, hơn nữa băng tuyết li ti lấp lóe ánh sáng, cũng không có có tung bay ở trong gió, mà là hóa mấy đạo hàn quang nhỏ như mũi kim, bắn mạnh về phía Hắc Quả Phụ.

Vèo!

Hắc Quả Phụ lạnh lùng nhìn một màn này, thân thể đột nhiên biến mất, sau khi biết năng lực của Lâm Siêu là (tia sáng), nàng không có ý định ngang nhiên bôi nọc độc lên chủy thủ, để đề phòng bị Lâm Siêu nhìn thấy, mà là trực tiếp nhảy vào trong một khoảng thời không khác, ở trong khoảng thời gian ngắn ngủi này nhanh chóng bôi nọc độc lên chủy thủ, đồng thời cất luôn bình thuốc vào trong người.

“Thật là đáng chết!” Hắc Quả Phụ nắm chặt chủy thủ, nhìn thẳng vào con Vương Thú Cự Lang đang khống chế băng tuyết tấn công nàng kia, mặc dù nàng đang cật lực che giấu nọc độc, thế nhưng nàng biết, chờ sau khi chiến đấu kết thúc, Lâm Siêu tự nhiên có thể từ miệng vết thương của con Vương Thú nhìn ra lá bài tẩy của nàng, coi như nàng giả bộ đánh không lại, cũng chỉ giả vờ nghe lời Lâm Siêu mà thôi, nàng cũng không muốn làm bại lộ tất cả các lá bài tẩy của mình.

Vì thế, Lâm Siêu mới yêu cầu nàng xuất thủ, mặc kệ kết quả như thế nào, cũng sẽ làm cho nàng bộc lộ ra lá bài tẩy khác của mình, vì thế theo nàng căn cứ theo ý định của Lâm Siêu, lộ ra một lá bài tẩy của nàng cho Lâm Siêu thấy, dù sao, bộc lộ ra lá bài tẩy của mình không hẳn là chuyện xấu, ở một phương diện nào đó, cũng là một cách để làm cho đối phương e ngại..

Nàng cũng chưa từng nói qua với Lâm Siêu, nàng chỉ có một lá bài tẩy, không phải sao?

“Thời gian, gia tốc!”

Hắc Quả Phụ nhánh chóng rút nguồn năng lượng ở trong cơ thể ra, giống như núi lửa phun trào mãnh liệt vậy, nàng nhanh chóng bày ra một tư thế cầm chủy thủ thích hợp nhất, sau khi nguồn năng lượng bạo phát ra, ánh sáng bảy màu từ trong đôi mắt của nàng bay ra, lấy thân thể của nàng làm trung tâm phân tán ra xung quanh.

Hết thảy băng tiễn cùng với cột băng, đột nhiên bất động.

Ngay cả gió, cũng ngừng thổi.

Toàn thân Hắc Quả Phụ được bao phủ trong một vầng sáng bảy màu, gần như trong chớp mắt thời gian ngưng đọng, thân thể của nàng bắn mạnh ra như một mũi tên.

“Thời gian, gia tốc! Gia tốc! Gia tốc!”

Hắc Quả Phụ nhìn thấy con ngươi của Vương Thú Cự Lang đang dần dần cử động, con Vương Thú Cự Lang này kinh hãi nhìn Hắc Quả Phụ đang lao tới với một tốc độ cực nhanh, há mồm muốn phun ra hàn khí, nhưng mà, nó vừa há miệng ra.

Còn chưa kịp phun ra hàn khí, thời gian lại đột ngột ngưng lại, nó liền há mồm bất động ở đó.

Phốc! !

Phảng phất như có cái gì đó bị vỡ tan ra.

Con Vương Thú Cự Lang trợn trừng đôi con ngươi màu xanh lục bích dữ tợn, ánh mắt của nó rất nhanh liền ảm đạm, máu đen ở trong miệng của nó ồng ọc chảy ra, vô số băng tiễn cùng với cột băng bay đầy trời ở xung quanh, cũng đột ngột dừng lại, sau đó có một tiểng nổ ầm ầm vang lên, thân thể khổng lồ của nó trực tiếp ngã rạp về phía trước.

“Chết, chết rồi?” Bộ Phàm con ngươi co rút lại, trong lòng tràn ngập sự chấn động, đây chính là Vương Thú, so với quái vật cấp S còn cao hơn hẳn hai cấp bậc, hơn nữa còn đang ở sân nhà Bắc Cực của nó, năng lực của bản thân nó lại là (Hàn Băng), sức chiến đấu so với Vương Thú ở trên đất liền không khỏi phải mạnh hơn gấp đôi, trong một khoảng thời gian ngắn ngủi cứ như vật liền bị giết chết?

Trang 246# 2

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 25%👉
Combo Full lượt đọc giảm 32%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)