Lâm Siêu biến sắc, mang theo Bộ Phàm bay lên trên không trung, trận tuyết lở cao bằng hai tầng lầu cuồn cuộn lao tới.
“Nàng còn ở bên trong!” Bộ Phàm sắc mặt tái nhợt, mặc dù nàng là Tiến Hóa Giả cấp năm, cũng khó có thể chống đối trận tuyết lở này, một khi bị cuốn vào bên trong, mặc dù sẽ không chết ngay lập tức, nhưng sẽ không có cách nào trốn thoát khỏi con quái vật đã tạo ra trận tuyết lở này.
Lâm Siêu không để ý đến trận tuyết lở ở dưới chân, mà đưa mắt nhìn vào trong thung lũng tuyết, chỉ thấy có một bóng dáng khổng lồ trắng như tuyết từ trong thung lũng đứng lên. Thân thể của nó cao gần hai mươi mét, sánh ngang với độ cao của bảy, tám chiếc trực thăng cỡ nhỏ chồng lên nhau, phảng phất như là cự thú thời tiền sử vừa mới tỉnh dậy, bên trong thung lũng hiện ra một cái đầu khổng lồ, giống như đầu của một con cá sấu đang há miệng ra 180 độ.
“Đây là Vương Thú!” Bộ Phàm biến sắc.
Lâm Siêu nhíu mày, nói: “Không phải Vương Thú bình thường, năng lực của nó rất có khả năng là (Hàn Băng), đàn sói tuyết lúc nãy... Hẳn là do nó sinh ra.”
“Làm sao ngươi biết?” Bộ Phàm choáng váng hỏi.
“Có thể nói như thế này, đàn sói tuyết kia bởi vì có quan hệ huyết thống anh em, vì vậy mười mấy con sói tuyết non này mới có thể dễ dàng cộng hưởng năng lực với nhau, hơn nữa bọn chúng lại nắm giữ cùng một loại năng lực, nói rõ chúng nó không chỉ có quan hệ máu mủ, mà còn có thể là được sinh ra cùng một lần!”
Lâm Siêu nói ra suy đoán của mình: “Nếu như mười mấy con sói tuyết non kia là anh em cùng một bào thai, cho nên bọn chúng có thể dễ dàng cộng hưởng năng lực cũng không có gì là kỳ quái, mà có thể một lần sinh ra mười mấy con ấu lang, còn là quái vật có thể chất cấp A, đồng thời mỗi một con đều nắm giữ năng lực (Hàn Băng), nói rõ năng lực của bản thân sói tuyết mẹ cũng chính là (Hàn Băng), hơn nữa còn đạt đến một trình độ rất cao!”
Bộ Phàm nghe Lâm Siêu phân tích xong, không khỏi lén lút liếc mắt nhìn hắn, mặc dù sau khi nghe Lâm Siêu phân tích những vấn đề này xong, nàng tự nhận là nếu cho mình thêm một ít thời gian nữa, chính nàng cũng có thể nghĩ đến, nhưng chỉ cần trong nháy mắt đã phán đoán ra được vấn đề này, thì cần phải có sức quan sát cùng với tính cảnh giác cao cỡ nào!
“Nói không sai.” Lúc này, có một âm thanh mát lạnh giống như băng tuyết vang lên, chỉ thấy Hắc Quả Phụ chẳng biết lúc nào xuất hiện ở bên cạnh hai người Lâm Siêu, toàn thân lông tóc không hề có một chút tổn hại nào, trên mái tóc đen mượt mà của nàng cũng không có dính một mảnh bông tuyết nào, nàng đang thuận tay xoay tròn chủy thủ, hứng thú đánh giá con Vương Thú Cự Lang này, hoàn toàn không có dáng dấp căng thẳng sợ sệt, trái lại lại giống như thợ săn đang tỉ mỉ đánh giá con mồi của mình.
Lâm Siêu nhìn thấy dáng vẻ hăng hái của nàng, trong lòng hơi động, phân phó nói: “Con Vương Thú này giao cho ngươi giải quyết, thi thể của nó mỗi người một nửa.”
Hắc Quả Phụ kinh ngạc liếc mắt nhìn Lâm Siêu, lúc này nàng cùng với Lâm Siêu đang là quan hệ chủ và tớ, coi như Lâm Siêu ép buộc nàng xuất thủ, nàng cũng không thể không nghe, dù sao thì ở trên phương diện vũ lực, nàng tạm thời còn chưa tìm được cách để đối phó với Lâm Siêu, cũng không hoàn toàn chắc chắn có thể chạy thoát khỏi bàn tay của Lâm Siêu, không ngờ được bây giờ Lâm Siêu lại đề nghị phân chia công bằng?
Nàng đảo con mắt, bình tĩnh nói: “Con Vương Thú này quá to lớn, một mình ta ứng phó cũng có chút phiền phức, nếu như tạo thành động tĩnh quá lớn, đưa đến quái vật khác, chẳng phải là quá phiền phức, hay là chúng ta hợp lực ra tay, tốc chiến tốc thắng?”
“Đừng lo lắng, coi như ngươi có tiêu hao hết nguồn năng lượng ở trong cơ thể, ta cũng sẽ không ra tay với ngươi.” Lâm Siêu hờ hững nói.
Hắc Quả Phụ hấp háy đôi mắt, hừ lạnh một tiếng, nói: “Nếu ngươi không nghe khuyến cáo của ta, thì chút nữa tự gánh lấy hậu quả.” Nói xong, bóng người của nàng liền lóe lên một cái, chủ động bay về phía con Vương Thú Cự Lang kia.
Hống! !
Vương Thú Cự Lang tức giận ngửa mặt lên trời rít gào, sự phẫn nộ mãnh liệt hiện rõ ở trên khuôn mặt của nó, nó há miệng làm lộ ra đôi hàm răng sắc bén, phảng phất như bất cứ lúc nào cũng sẵn sàng cắn nát tất cả mọi thứ, bên trong con ngươi màu lục bích của nó, đã bắt chết lấy ba nhân loại ở trước mặt, đây là một chủng tộc mà nó căm ghét đến cực điểm.
Sau khi gầm khẽ một tiếng, tứ chi của nó đột nhiên vận sức lao tới, toàn bộ băng sơn “Oanh” một tiếng chìm xuống.
Hàn khí đông cứng cả thiên địa.
Trên mặt tuyết mọc ra vô số các cột băng sắc bén dài mười mấy mét, không có một chút quy luật nào đột nhiên phóng ra tứ phía.
Hắc Quả Phụ bên trong mắt lộ ra vẻ hưng phấn cùng với sát ý, ngay khi mấy cột băng này sắp chạm vào người của nàng. Nàng liền lách qua một bên né tránh, thân thể nhẹ nhàng bồng bềnh trong không trung giống như một cọng lông chim màu đen vậy.
Bộ Phàm cầm lấy cánh tay của Lâm Siêu, giữ vững thân thể ở trên không trung, lo lắng hỏi: “Chỉ có một mình nàng lên, sẽ mất rất nhiều thời gian, thật sự không cần chúng ta ra tay hay sao?”
Lâm Siêu nhìn thấy Hắc Quả Phụ đang linh hoạt né tránh gai băng đồng thời nhanh chóng tiếp cận với Vương Thú Cự Lang, ánh mắt lóe sáng nói: “Chúng ta còn việc khác phải làm.”
“Việc khác?”
“Con Vương Thú Cự Lang này nếu như là giống cái, như vậy phụ cận có thể sẽ có một con đực, dù sao đại đa số quái vật trên đất liền, cũng rất ít loài có thể sinh sôi đơn tính.” Lâm Siêu cũng không tiếp tục nhìn Hắc Quả Phụ chiến đấu cùng với con Vương Thú Cự Lang kia nữa. Mà là đem sự chú ý của mình khuếch tán ra xung quanh.
Bộ Phàm nhất thời ngẩn người, chính mình dĩ nhiên lại quên một điểm trí mạng như vậy.
“Hơn nữa, theo như tập tính bản năng của chúng nó.” Lâm Siêu tiếp tục giảng giải cho nàng: “Chỉ có ở trong hoàn cảnh tốt đẹp, thức ăn dồi dào, thì chúng nó mới sinh nở với số lượng lớn, mà bằng vào sức ăn của Vương Thú mà nói, mỗi lần ăn phải tối thiểu hai con quái vật cấp A, thì mới có cảm giác no bụng, nếu như Vương Thú ở một khu vực nào đó săn mồi lâu dài, như vậy sẽ tạo thành sự uy hiếp cho đám quái vật khác, đám quái vật này sẽ tìm cách chạy ra khỏi khu vực này.”
“Nếu như toàn bộ đám quái vật khác chạy đi, khu vực đó sẽ trở thành phế tích, nhưng từ việc nó tùy ý sinh ra một đàn sói non này mà nói, nó hình như cũng không lo lắng về điểm này. Nói rõ chúng nó biết có một khu vực có thể đi săn lâu dài, mà nhìn xung quanh đây, khu vực đi săn ổn định chỉ có một chỗ.”
“Là ở trong biển!” Bộ Phàm hưng phấn nói, bởi vì nàng rốt cục cũng đã trả lời được một câu mà cảm thấy cao hứng, đồng thời lần thứ hai đối với Lâm Siêu cảm thấy kính phục, vốn tưởng rằng hắn chỉ là một người có sức mạnh chiến đấu kinh người mà thôi. Không ngờ được sức quan sát của hắn lại nhạy bén đến như vậy, chẳng trách hắn không cần nhờ vào căn cứ nào bồi dưỡng cả, chỉ cần dựa vào chính mình cũng có thể nắm giữ được sức mạnh đáng sợ như thế.
Trang 245# 2