Thế Giới Sụp Đổ

Chương 480: Thức tỉnh

Chương Trước Chương Tiếp

Hắn có chút giật mình, phải biết rằng chiến giáp cấp S chính là bảo vật cực kỳ quý giá, coi như là môn phái La Môn của hắn, cũng chỉ một vài vị đại nhân mới có thể sở hữu.

“Ồ?” Thanh niên phương Tây tiến hành đánh giá Lâm Siêu, không khỏi kinh hô một tiếng: “Đã hôn mê rồi, mà năng lượng ở trong cơ thể vẫn có thể duy trì cung cấp cho gien chiến giáp, bản năng chiến đấu như vậy...”

Khuôn mặt của hắn dần dần trở nên nghiêm nghị, hắn quan sát Lâm Siêu thật tỉ mỉ, ánh mắt rơi vào trên thanh cổ thương của Lâm Siêu, nhấc tay vồ một cái, nhưng không thể lấy được thanh cổ thương ra, khuôn mặt của hắn không khỏi biến sắc.

Bên trong giáo đường tối tăm sương mù dày đặt.

Giáo đường tàn tạ, ánh sáng từ lỗ thủng ở trên trần nhà chiếu xuống, thông qua tia sáng có thể thấy được tro bụi đang bồng bềnh ở trong không trung, trên cầu thang lá phong rơi rải rác, có một ông lão tiều tụy đang đứng, ông ta mặc một bộ giáo phục màu đen, cầm ở trong tay một cuốn kinh thư cũ nát, chậm rãi niệm kinh.

Ở trước mặt ông ta, có một thiếu niên gầy yếu đang thành kính quỳ.

Đầu tóc của thiếu niên ngổn ngang, cúi đầu cầu khẩn, ông lão nhẹ nhàng kéo thiếu niên đứng lên, ánh sáng chiếu vào trên mặt của thiếu niên, rõ ràng là... Một khuôn mặt non nớt, chính là Lâm Siêu lúc còn nhỏ.

Lâm Siêu trôi nổi ở trong giáo đường, kinh ngạc nhìn cảnh tượng ở trước mắt, ký ức ập đến mãnh liệt như thủy triều, lúc này hắn đang dần dần nhớ lại, ông lão kia là người mà kiếp trước hắn kính yêu nhất, còn kia là mình lúc còn thiếu niên.

Sau khi sống lại thì Lâm Siêu có thể cảm nhận được trí nhớ của mình dường như có xuất hiện sự đứt gãy, giống như là khi hai linh hồn va chạm với nhau, trong lúc hỗn loạn ký ức đã bị xóa đi một ít, bởi vì vậy có một số ký ức hắn chỉ có thể nhớ mơ hồ không rõ, cho đến lúc này, khi lạc vào trong mộng cảnh kỳ lạ này, hắn mới có thể chứng kiến kỹ càng một sự kiện quan trọng ở kiếp trước.

Lâm Siêu kinh ngạc nhìn ông lão kia, ông ta đang chậm rãi đi tới, muốn mở hai tay ra ôm thiếu niên, thế nhưng vào lúc này, đột nhiên xuất hiện một cảnh tượng kì lạ, làm cho hắn đang tiến tới, đột nhiên ngừng lại.

Chỉ thấy ông lão tiều tụy kia, trong tay toả ra ánh sáng màu tím yêu dị, ông ta giơ hai tay lên trên cao, lá phong từ phía sau lưng của ông lão đột nhiên bay lên, bao phủ toàn bộ giáo đường, sau đó ông lão liền dùng bàn tay phát ra ánh sáng màu tím, ấn vào trên trán của thiếu niên, ánh sáng màu tím yêu dị liền bùng phát sáng chói, trở thành ánh sáng duy nhất trong tòa giáo đường này.

Lâm Siêu kinh hãi, thân thể run cầm cập, đột nhiên bên tai của hắn có âm thanh truyền đến, là âm thanh của sóng biển dạt dào, hắn liền mở hai mắt ra nhìn, nước biển lạnh lẽo giống như mưa rơi vào trên khuôn mặt của hắn, người đầu tiên hắn nhìn thấy chính là Hắc Quả Phụ, giờ khắc này nàng đang chiến đấu cùng với mấy cái cột nước nhìn giống như cự xà.

“Đã tỉnh rồi à?” Một giọng nói mang theo khẩu âm của người phương tây truyền vào trong tai của Lâm Siêu, Lâm Siêu liền quay đầu nhìn lại, chỉ thấy một thanh niên phương tây tuấn mỹ đang cười tủm tỉm nhìn mình.

“Thật là đúng lúc, ta còn đang định chậm rãi giải phẫu thân thể của ngươi, móc gien chiến giáp ở trong người của ngươi ra đây, nếu ngươi đã tỉnh rồi, ta cũng chỉ có thể tiễn ngươi lên đường mà thôi.” Thanh niên phương Tây dùng ánh mắt giễu cợt nói: “Tuy nhiên, ngươi cũng đừng nên lo lắng nha, tình nhân của ngươi, chẳng mấy chốc cũng sẽ gặp ngươi ở dưới suối vàng.”

Vừa mới nói xong, sợi dây thừng được tạo thành từ nước biển đang quấn quanh người của Lâm Siêu, đột nhiên kéo Lâm Siêu nhấn chìm vào trong biển.

“Oành” một tiếng, Lâm Siêu liền bị nhấn vào trong mặt biển.

Thanh niên phương Tây giương hai mắt nhìn thẳng vào Hắc Quả Phụ, nói: “Mới hoạt động được một lúc mà ngươi đã thở hổn hển rồi, tốt nhất là ngươi hãy ngoan ngoãn để cho ta cắt cái đầu nhỏ của ngươi xuống đi, ta sẽ rất ôn nhu.”

Hắc Quả Phụ ánh mắt lạnh lẽo, không để ý đến lời nói của hắn, chăm chú dùng chủy thủ chém vào một cột nước đang lao tới, chỉ là cột nước này vừa mới bị nàng chặt đứt, nó liền chia thành hai cột nước nhỏ, tiếp tục lao tới, làm cho nàng phải vất vả chống đỡ.

Đúng lúc này, ở dưới mặt biển, bỗng nhiên có một bóng đen xuất hiện, thanh thế giống như là có một con cự thú ở dưới đáy biển vừa mới thức tỉnh vậy, tiếp theo nước biển ầm ầm nổ tung, có một bóng người sau lưng có hai cánh màu đỏ sẫm vọt ra khỏi mặt nước, giống như là Ma thần bay lên giữa không trung.

Thanh niên phương Tây có chút giật mình, sau khi nhìn thấy rõ ràng là Lâm Siêu ở sau lưng mọc ra một đôi cánh màu đỏ sẫm, bên trong đôi mắt của hắn nhất thời lộ ra vẻ dữ tợn, nói: “Mặc kệ năng lực của ngươi là cái gì, trên vùng biển này, cũng không có cách nào chạy thoát được khỏi bàn tay của ta!”

Dứt lời, mấy cột nước từ dưới biển đột nhiên phóng ra, bắn về phía Lâm Siêu.

Phốc phốc phốc!

Cột nước va chạm vào người của Lâm Siêu, làm bắn ra vô số bọt nước, sau khi mấy cột nước biến mất, chỉ thấy bên trong đôi cánh đỏ sẫm, lộ ra bóng người của Lâm Siêu.

Đây là hình thái cuối cùng của Cải Tạo Long Dực, lực phòng ngự có thể sánh ngang với chiến giáp cấp A, coi như là năng lực cấp sáu cũng cần phải dùng toàn lực mới có thể xuyên thủng được phòng ngự của nó, mà năng lực của thanh niên phương Tây này nhiều nhất cũng mới là cấp năm, hơn nữa hắn còn đang phân tâm đối phó với Hắc Quả Phụ, mấy cái cột nước kia căn bản không thể tổn thương Cải Tạo Long Dực được một chút nào.

Lâm Siêu giương đôi mắt màu vàng đảo qua một cái, liếc mắt nhìn lướt qua ký hiệu chữ “S” đen thui ở trong lòng bàn tay của thanh niên phương Tây, lạnh lùng nói: “Rác rưởi.” Nói xong, nguồn năng lượng ở trong cơ thể của hắn tuôn trào ra, khống chế ánh sáng xung quanh, nhanh chóng phát hiện được một bóng người đang ẩn giấu ở trong đáy biển.

“Chết!” Lâm Siêu ném cổ thương ra, phốc một tiếng, nước biển bỗng nhiên nổ tung lên, bắn ra vô số bọt nước.

“A!” Một tiếng hét thảm từ bên trong đáy biển truyền ra, mấy cột nước đang lao về phía Hắc Quả Phụ đột nhiên bị tan rã rơi xuống biển, thanh niên phương Tây đang đứng trước mặt của Lâm Siêu, cũng hóa thành nước biển bình thường, rơi vào trong mặt biển.

Mặt biển dần dần khôi phục lại sự yên tĩnh, nổi lên một mảng đỏ tươi màu máu.

Hắc Quả Phụ con ngươi co rút lại, ngây ngẩn một lúc, mới quay đầu lại nhìn về phía Lâm Siêu, khẽ cau mày hỏi: “Hắn chết rồi à?”

Lâm Siêu thu hồi cổ thương, đạm mạc nói: “Chết rồi.”

Hắc Quả Phụ khẽ đảo con ngươi, hứng thú hỏi: “Làm sao ngươi lại có thể biết được bản thể của hắn ở nơi nào, lẽ nào ngươi còn có một loại năng lực cảm ứng khác?”

Lâm Siêu lạnh lùng nhìn nàng, không thèm trả lời.

Lúc này, Anubis cùng với Kẻ hủy diệt từ trên hai tay của Lâm Siêu xuất hiện. Anubis vui mừng nói: “Cũng còn may là ngươi tỉnh đúng lúc, bằng không thật sự phải làm mồi cho đám hải quái này rồi.”

“Nữ nhân này ở trong lúc ngươi hôn mê thì muốn cướp đoạt binh khí của ngươi, may mà lúc đó có chúng ta bảo vệ cho ngươi.” Kẻ hủy diệt nịnh hót nói.

Trang 241# 2

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 25%👉
Combo Full lượt đọc giảm 32%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)