Hắc Quả Phụ cười lạnh nói: “Coi như là năng lực tái sinh, chỉ cần bị thương tới trình độ nhất định, không còn nguồn năng lượng trong tế bào, cũng sẽ không có cách nào tiếp tục tái sinh, cũng không cần phải phá hủy đi toàn bộ các tế bào nha?”
Anubis cười híp mắt nói: “Chỉ dựa bản thân của hắn đương nhiên là không thể, thế nhưng nếu như có người ngoài giúp đỡ, đem một phần thân thể của hắn đem đi chữa trị, bổ sung năng lượng, muốn tái tạo lại toàn bộ thân thể không phải là không có khả năng, chỉ là bị mất đi một ít ký ức mà thôi.”
Hắc Quả Phụ liền biến sắc, ánh mắt lạnh lẽo nhìn chằm chằm vào Anubis, đột nhiên nàng nở nụ cười, nói: “Ngươi nói xem, nếu như ta đem bọn ngươi bỏ lại ở nơi này, ở trong biển rộng mênh mông này có vô số các loại quái vật, các ngươi còn có thể tiếp tục sống sao?”
Anubis không có một chút nào kinh hãi, trái lại còn cười ha ha, nói: “Ngươi có thể thử xem, mặc dù ta bây giờ không bằng lúc toàn thịnh, thế nhưng chỉ ứng phó với một vài con tôm tép là không thành vấn đề, ta chỉ cần đưa hắn vào trong bụng của một con quái ngư nào đó ẩn núp, chờ đến sau khi hắn tái sinh xong, liền có thể tỉnh dậy, chỉ là khi đó, ngươi liền có thêm một tử địch, muốn lựa chọn như thế nào, chính là do ngươi quyết định.”
Hắc Quả Phụ trong lòng cảm thấy nặng nề, sau khi yên lặng một lúc, mới nói: “Nếu như hắn tỉnh lại, ta làm sao biết được các ngươi sẽ không tiếp tục ra tay với ta?”
Anubis khẽ mỉm cười, nói: “Nếu như hắn thức tỉnh, đối với tiểu tử này mà nói, coi như là ngươi có ân tình cứu mạng của hắn, nếu hắn muốn đối phó với ngươi, cũng sẽ không trực tiếp đánh chết ngươi, không phải sao?”
Hắc Quả Phụ trầm mặc nửa ngày, bỗng nhiên cười lạnh nói: “Ngươi nói không sai, bất quá, ta từ trước đến giờ không sợ qua kẻ nào, hơn nữa, nếu như đúng như lời ngươi nói, nếu rơi vào trong biển cũng không sao, ngươi sẽ không tốn nước bọt nói chuyện với ta lâu như vậy, mau lăn ra cho ta!” Nói xong, nàng liền vứt Lâm Siêu ra, cầm chủy thủ đâm về phía cánh tay phải của Lâm Siêu.
Anubis giật nảy cả mình, trong lòng âm thầm kêu khổ, nếu như vào lúc bình thường có chìm vào trong biển, nó cũng sẽ có một trăm loại phương pháp để bảo vệ Lâm Siêu chu toàn, thế nhưng lúc nãy Lâm Siêu vừa mới kích hoạt tế bào thần tính, làm cho nó lúc này hết sức suy yếu, vừa nãy nó sử dụng toàn lực ra tay đánh lén, không ngờ lại bị linh năng vũ khí ngăn cản, nó đã không còn một tí khí lực nào, nãy giờ nó chỉ đang cố gắng duy trì sự trấn tĩnh, hy vọng có thể lừa Hắc Quả Phụ chăm sóc cho đến khi Lâm Siêu tỉnh lại.
Phốc một tiếng, Hắc Quả Phụ đã dùng chủy thủ đâm lên trên cánh tay của Lâm Siêu, làm bắn lên một lượng lớn máu tươi.
“Đáng chết, kẻ hủy diệt, ngươi còn chờ cái gì!” Anubis đau đến mức hét toáng lên.
Vèo!
Một đạo hắc quang từ phía sau lưng của Lâm Siêu phóng ra, đâm vào gáy của Hắc Quả Phụ.
Hắc Quả Phụ trong lòng kinh hãi, không ngờ được Lâm Siêu vẫn còn cất giấu một lá bài tẩy, bất quá lần này nàng đã có đề phòng, nâng chủy thủy lên chém ra phía sau.
Phốc một tiếng, tốc độ của thanh chủy thủ bỗng nhiên tăng vọt, giống như là dịch chuyển tức thời chém vào đạo bóng đen. Bóng đen hét lên một tiếng thê thảm, bắn ngược trở về, rơi vào trên bả vai của Lâm Siêu, chính là một đám chất dịch màu đen, lúc này nó nhẹ nhàng vặn vẹo, giống như là một con rắn nhỏ.
“Đáng chết, đồ vô dụng!” Anubis nhìn thấy kẻ hủy diệt đánh lén thất bại, mắng to lên.
Kẻ hủy diệt giận dữ nói: “Ngươi cái đồ chó chết này, nếu như không phải ngươi đột nhiên lên tiếng, làm cho nàng đề phòng, ta làm sao có thể đánh lén thất bại!”
Anubis mắt trợn trắng nói: “Ta không gọi ngươi, chờ nàng chém chết tên tiểu tử này, còn cần ngươi ra tay cái rắm, ta đã sớm biết ngươi mang ý đồ xấu, không có thật tình quy thuận, chờ hắn tỉnh lại, ta sẽ nói cho hắn biết, Hừ!”
Kẻ hủy diệt tức giận nói: “Nói thì nói, ai sợ ai!”
Hắc Quả Phụ nhìn hai sinh mệnh kỳ quái này cãi nhau, trong lòng có mấy phần chấn động, không ngờ được không phải Lâm Siêu chỉ có một vị dẫn dắt giả, mà là tận hai vị! Phải biết rằng, coi như là gia tộc của nàng, cũng chỉ có thể biết được sự tồn tại của chúng nó từ nữ hoàng bệ hạ, nhưng cũng chưa có bất cứ người nào có thể thu được.
Hắc Quả Phụ nhìn chúng nó cãi vã, con mắt hơi chuyển động, nói: “Này hai vị, theo ta được biết, nhiệm vụ của các ngươi là phụ tá nhân loại của kỷ thái dương mới, giúp nhân loại tiếp tục sinh tồn, bây giờ chủ nhân của các ngươi đã sắp chết, các ngươi có bằng lòng đi theo ta không?”
Anubis cùng Kẻ hủy diệt nhất thời dừng lại việc cãi vã.
Bọn họ nhìn nhau một cái, Anubis hừ lạnh một tiếng, nói: “Mặc dù bản cẩu gia không phải là người tốt, nhưng nếu đã lựa chọn cái tên tiểu tử này, ta tuyệt đối sẽ không dễ dàng vứt bỏ hắn, nếu như hắn chết rồi. Ta sẽ theo hắn vào trong đáy biển ngủ say, ngược lại cẩu gia ta cũng đã chán sống rồi.”
Kẻ hủy diệt trầm mặc không nói.
Hắc Quả Phụ hướng về nó hỏi: “Còn ngươi thì sao?”
Anubis nhìn thấy dáng dấp do dự của Kẻ hủy diệt, cười lạnh nói: “Cẩu gia ta đã sớm biết, ngươi là một con hàng không có cốt khí. Ngày hôm nay quả nhiên đúng là như vậy, ánh mắt cúa cẩu gia ta quả thật là sáng như tuyết!”
Kẻ hủy diệt trừng mắt nhìn chằm chằm vào Anubis, hướng về phía Hắc Quả Phụ nói: “Muốn ta đi theo ngươi cũng được, nhưng trước hết ngươi phải giúp ta một chuyện.”
“Chuyện gì?” Hắc Quả Phụ hơi nhíu mày hỏi.
Kẻ hủy diệt nhìn về phía Anubis, lạnh lùng nói: “Giết chết nó!”
Hắc Quả Phụ ngẩn ra, lắc đầu nói: “Nghe nói mấy vị dẫn dắt giả như các ngươi đều là tế bào thần tính, bằng vào vũ khí ở trong tay của ta, không có cách nào giết chết được, chỉ có thể đóng băng, hoặc là nhốt vào một cái không gian nào đó không có người.”
Kẻ hủy diệt nở nụ cười âm lãnh, nói: “Cái này ta cũng biết, thế nhưng ta có một cái biện pháp, có thể để cho ngươi giết chết được tế bào thần tính.”
Hắc Quả Phụ con mắt lóe sáng, hỏi: “Biện pháp gì?”
Kẻ hủy diệt nhìn chằm chằm vào khuôn mặt phẫn nộ của Anubis, cười khẩy nói: “Tiểu cô nương, ngươi có biết làm sao để tiến hóa thành tế bào thần tính hay không?”
Hắc Quả Phụ trong lòng hơi động, lắc đầu nói: “Ta không biết.”
Kẻ hủy diệt chậm rãi nói: “Một khi tu luyện tâm linh đến một cảnh giới cực cao, tế bào sẽ lột xác thành tế bào thần tính, đây là một loại tế bào không cần dưỡng khí hoặc nước cũng có thể sinh tồn, chính là một loại sinh mệnh hoàn toàn mới, có thể nói như thế này, tế bào thần chính, gần như là bất tử bất diệt, trừ phi là bị thiêu hủy ở dưới nhiệt độ cực cao. Thế nhưng nhiệt độ cao như vậy, nhất định phải ở trong mặt trời hoặc là ở trong địa tâm mới có, trong lúc nhất thời rất khó có thể tìm được. Mà ta lại có một cái biện pháp khác, chính là xâm lấn hủy diệt!”
Hắc Quả Phụ thầm nghĩ trong lòng: “Những điều này ta đã nghe nữ hoàng bệ hạ nói qua, chỉ có cái biện pháp xâm lấn hủy diệt này, thì vẫn chưa từng nghe thấy.” Nàng liền hỏi: “Cái gì gọi là xâm lấn Hủy diệt?”
Trang 240# 1