Thế Giới Sụp Đổ

Chương 473: Cự thú

Chương Trước Chương Tiếp

Nước biển bay loạn lên trong gió, chen lẫn với hạt mưa rơi lên trên mặt mọi người, lạnh lẽo thấu xương.

Lâm Siêu biến sắc, lập tức hướng về phía đám cường giả ở phía sau nói: “Mau tiến vào trong nhẫn không gian của ta, tránh né lốc xoáy.”

Bọn họ nghe Lâm Siêu nói xong, tất cả đều vui mừng, bọn họ biết Lâm Siêu có một đôi cánh cực kỳ bá đạo, chỉ bằng vào cơn lốc xoáy này chắc chắn không thể làm gì được hắn.

“Cái kia, đó là cái gì?” Đột nhiên, Lâm Thi Vũ giơ tay chỉ về mặt biển ở phía trước, trong con ngươi của nàng lóe lên vài tia điện lưu, mơ hồ tạo thành một đường viền màu tím, khuôn mặt nàng trắng bệt, bên trong mắt mơ hồ lộ ra mấy phần hoảng sợ.

Lâm Siêu cùng với mọi người không khỏi ngẩng đầu nhìn tới, chỉ thấy ở dưới cơn lốc xoáy màu lam sẫm kia có một lượng bọt nước cuồn cuộn, từ bên trong bọt nước đột nhiên có một cái xúc tu khổng lồ nhô lên, cuốn một lượng lớn nước biển lên không trung, sau đó lập tức lại chìm xuống, nhưng chỉ một lát sau lại một lần nữa nhô ra, cứ như vậy liên tục lặp lại nhiều lần, giống như là đang... Nô đùa? !

Lâm Siêu hít vào một ngụm khí lạnh, chỉ riêng một bộ phận xúc tu lộ ra này, nhìn sơ qua đã dài hơn một trăm mét, như vậy bản thể của nó phải to lớn đến cỡ nào!

“Nhanh!” Lâm Siêu nhanh chóng phục hồi lại tinh thần, mở nhẫn không gian ra, hướng về phía đám người ở phía sau quát lên.

Đám cường giả này đối với các loại quái vật cùng với các sinh vật biến dị ở trên đất liền đã rất quen thuộc, bình thường vẫn còn có thể duy trì được sự bình tĩnh, nhưng giờ khắc này khi nhìn thấy một con quái vật biển kinh khủng như thế, hơn nữa bây giờ cũng không phải là đang ở trên đất liền, nhất thời có chút bối rối thất thố, nếu không phải bọn họ có tâm trí kiên cường, giờ khắc này đã sớm sợ đến nhũn cả người ra.

Nghe thấy Lâm Siêu nói, đám cường giả nhất thời trấn tĩnh lại, trên mặt lộ ra vẻ may mắn, từng người từng người xếp hàng đi vào bên trong nhẫn không gian của Lâm Siêu.

Lâm Thi Vũ đứng gần Lâm Siêu nhất, là người xếp hàng đầu tiên. Ngay khi nàng chuẩn bị bước vào trong nhẫn không gian, bỗng nhiên có một luồng hàn ý phóng tới trước mặt nàng, con ngươi của nàng co rút lại, trong cơ thể của nàng tự động phóng ra các tia lôi điện, hóa thành một tấm chắn điện cao thế bao bọc phạm vi xung quanh nàng.

Ầm một tiếng, chỉ thấy Lâm Siêu giơ cánh tay lên, thanh cổ thương đã chắn ngang ở trước mặt nàng, đồng thời ở ngoài bảy, tám mét, Hắc Quả Phụ trên tay cầm chủy thủ đang lơ lửng ở trên không trung, ánh mắt âm trầm nhìn vào Lâm Siêu.

Lâm Thi Vũ ngớ ngẩn, lúc trước Lâm Siêu cùng với Hắc Quả Phụ đã thương nghị hợp tác rồi mà, nàng đã nghe được rất rõ ràng, không ngờ được bây giờ Hắc Quả Phụ lại tiến hành đánh lén, hơn nữa nếu như mục đích của nàng là cướp đoạt tài nguyên ở trên người của bọn nàng, thì người thứ nhất mà nữ tử này muốn đánh lén phải là Lâm Siêu mới đúng. Chỉ có giết chết Lâm Siêu, nàng mới có thể tùy ý xử lý mấy người còn lại, làm sao bây giờ nàng lại đánh lén mình trước?

Lúc này, nàng nhìn thấy Lâm Siêu đang cầm thanh cổ thương bảo vệ mình, nàng mới chợt tỉnh ngộ, nữ tử này muốn tập kích mình, để cho Lâm Siêu ra tay bảo vệ, sau đó nhân cơ hội tập kích Lâm Siêu, nghĩ tới đây, trái tim của nàng không khỏi đập loạn lên. Nàng lập tức ngẩng đầu lên nhìn vào khuôn mặt của Lâm Siêu, nhất thời nhìn thấy trên mặt của Lâm Siêu có một vết thương nhỏ, đang lấy tốc độ mà mắt thường cũng có thể nhìn thấy được khép lại.

“Mau vào đi!” Lâm Siêu cũng không thèm mở miệng chất vấn Hắc Quả Phụ, sau khi ngăn cản nàng đánh lén, lập tức hét lớn lên.

Lúc Lâm Thi Vũ cùng với mọi người kịp phản ứng lại, vừa muốn đi vào nhẫn không gian, thì bỗng nhiên thân thể bị chìm xuống, toàn thân bị chìm vào nước biển lạnh lẽo, chỉ thấy con quái vật Kình Sa này đang lặn sâu vào trong biển, mà Thụy Nhã đang đứng ở phía trước. Chẳng biết lúc nào đã biến mất, chắc hẳn là nàng đã chui vào trong miệng của nó rồi.

Lúc này mọi người tất cả đều đang trôi nổi trên mặt biển, nhất thời có chút kinh hoảng.

Lâm Siêu sắc mặt âm trầm, hắn đã ý thức được sai lầm của mình, theo suy nghĩ của người bình thường mà nói, đáng lý Hắc Quả Phụ sẽ không làm khó dễ với Lâm Siêu mới đúng, lúc trước hắn đã bộc lộ ra năng lực “Bất tử” của mình, chính vì vậy rất khó có thể giết chết được hắn, coi như có thể giết chết, nàng cũng không thu được lợi ích gì.

Thế nhưng Lâm Siêu quên mất một điều, lúc trước hắn dùng cổ thương đánh bị thương Hắc Quả Phụ, mặc dù Hắc Quả Phụ chỉ mặc một bộ quần áo màu đen, thế nhưng không nghi ngờ chút nào, đây là một cái chiến giáp cấp S, mà một thanh vũ khí có thể xuyên thủng chiến giáp cấp S, tuyệt đối sẽ làm cho bất kì ai cũng sẽ nổi lên ý tứ muốn cướp đoạt, quan trọng nhất chính là, lốc xoáy cùng với con quái vật khổng lồ kia lại xuất hiện quá đúng lúc, Hắc Quả Phụ lúc này cũng không biết hắn có Cải Tạo Long Dực, bởi vậy hơn phân nửa là nàng muốn lợi dụng cơ hội này để đánh chết hắn, sau đó đoạt lấy cổ thương.

Lâm Siêu cũng không che giấu nữa, gọi ra Cải Tạo Long Dực, lông chim đen thui từ trên lưng của hắn duỗi ra, đôi cánh khẽ vỗ một cái, liền nâng thân thể của hắn từ trong nước biển lên trên không trung, lông chim màu đen cũng dần biến mắt, lộ ra hình thái đôi cánh thịt màu đỏ sẫm.

Hắc Quả Phụ nhìn thấy đôi cánh ở phía sau của Lâm Siêu, khuôn mặt đang cười tủm tỉm liền biến sắc, ánh mắt nàng trở nên âm trầm, nàng nhìn chằm chằm vào Lâm Siêu trong chốc lát, rồi mới cười lạnh nói: “Không nghĩ tới Châu Á cũng có thể bồi dưỡng ra một người như ngươi, ta nhớ kỹ ngươi rồi, sau này còn gặp lại!” Nói xong, bóng người của nàng lóe lên, biến mất không còn tăm hơi.

Lâm Siêu ánh mắt lạnh lẽo, năng lực của Hắc Quả Phụ là gì hắn vẫn chưa có thăm dò được, hắn cũng không muốn dùng trạng thái Hoàng Kim Cự Nhân để chiến đấu với nàng, dù sao có một số loại năng lực không phải chỉ cần dựa vào sức mạnh là có thể giải quyết được.

“Đều đi vào đi.” Lâm Siêu lần thứ hai mở nhẫn không gian ra, hướng về phía mấy người Lâm Thi Vũ, Bạch Tuyết cùng với đám cường giả đến từ các căn cứ khác đang trôi nổi trên mặt nước nói.

Trong đám cường giả này cũng có vài Năng Lực Giả nắm giữ năng lực “Hàn băng”, lúc này đã đóng băng lại mặt nước biển ở chu vi xung quanh, chế tạo ra một tảng băng trôi, để cho mọi người có chỗ đứng, đề phòng quái vật ở dưới biển công kích.

Hô, hô!

Lúc này, lốc xoáy đang tiến tới rất gần bọn họ, chỉ còn cách mọi người khoảng hai ngàn mét, nước biển bị lốc xoáy bốc lên không trung, hình thành một cái vòi rồng màu xanh thẫm dữ tợn.

Lâm Siêu định mở miệng giục mọi người nhanh lên, bỗng nhiên có một đạo hàn khí xuất hiện ở phía sau lưng của hắn, vô thanh vô tức, đến lúc Lâm Siêu cảm nhận được thì trên lưng đã truyền đến một cảm giác lạnh lẽo, tiếp theo là đó là cảm giác đau nhức nóng bỏng, hiển nhiên là miệng vết thương đã bị nhiễm kịch độc.

Trang 238# 1

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 25%👉
Combo Full lượt đọc giảm 32%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)