Thế Giới Sụp Đổ

Chương 472: Lốc xoáy

Chương Trước Chương Tiếp

“Làm sao vượt qua được?” Vưu Tiềm nhìn mặt biển, có chút khiếp đảm nói.

Hắc Quả Phụ nghe thấy hắn nói, liếc hắn một cái, nói: “Xem trang phục của các ngươi, chắc hẳn là đến từ các căn cứ khác nhau, lẽ nào ngay cả một chiếc trực thăng cũng không có hay sao?”

Lâm Siêu lạnh lùng nói: “Hiện tại mặt đất toàn cầu nhiệt độ đang tăng cao, tạo thành các hiện tượng thời tiết bất bình thường. Trên bầu trời Bắc Băng Dương thường thường có sấm sét hội tụ, coi như Năng Lực Giả nắm giữ năng lực “lôi điện”. Cũng không dám bay lên trên trời, muốn dùng máy bay trực thăng vượt qua biển Bắc Băng Dương chính là muốn chết.”

“Coi như các ngươi còn có chút kiến thức.” Hắc Quả Phụ nhẹ nhàng nở nụ cười, nàng đi tới cạnh bờ biển, hướng về phía Thụy Nhã nói: “Tiểu muội muội, lang tộc các ngươi không phải có một loại phương pháp cổ xưa, có thể khống chế động vật hay sao, ngươi muốn đi vào băng sơn trong Bắc Cực, không phải là đã sớm chuẩn bị kỹ càng vật cưỡi rồi chứ?”

“Vật cưỡi?” Các cường giả ở các căn cứ khác đều kinh ngạc...

Thụy Nhã hừ lạnh một tiếng, nói: “Gia tộc Tri Chu các ngươi muốn vượt biển, chẳng lẽ còn cần ta ra tay giúp đỡ hay sao?”

Hắc Quả Phụ nở nụ cười xinh đẹp, nói: “Ta muốn vượt biển, tự nhiên có một trăm loại phương pháp, nhưng vị này lại mang theo nhiều phiền toái như vậy, có lẽ dùng phương pháp của ngươi thì vẫn tốt hơn.”

Thụy Nhã mặc dù giận dữ, nhưng cũng không tiếp tục tranh luận nữa, lúc này nàng mới tiến lên vài bước, đi tới trước mặt biển, móc ra một cái sáo nhỏ thổi một cái, âm thanh rõ to vang lên, bao phủ trên mặt biển.

Trong lúc mọi người đang ngạc nhiên thì một lát sau, bỗng nhiên có người kinh hô: “Các ngươi xem, ở đằng kia, đằng kia có một sinh vật đang bơi tới đây!”

Lâm Siêu cùng với mấy người Bạch Tuyết, Hắc Nguyệt đưa mắt nhìn tới, chỉ thấy ở dưới mặt nước biển màu xanh lam, đột nhiên có một sinh vật màu đen nhô lên, đồng thời đang nhanh chóng hướng về phía bọn họ bơi tới. Một lát sau, con quái vật liền bơi tới gần bờ biển, hình thể của nó hoàn toàn hiện ra ở trước mặt mọi người. Rõ ràng là một con quái vật Kình Sa.

Con Kình Sa này, dáng dấp vô cùng dữ tợn, hàm răng cực kì sắc bén, lộ ra vẻ rất hung hãn.

Thụy Nhã nhún người nhảy một cái, từ trên bờ biển trực tiếp nhảy lên trên lưng con quái vật này, nàng thổi chiếc còi phát ra một âm thanh kì dị, con quái vật này nhất thời muốn quay đầu hướng về trong biển rộng bơi đi.

“Muốn chạy!” Lâm Siêu nhất thời ý thức được, vừa mới chuẩn bị đuổi theo, rồi lại đột ngột dừng bước lại.

Chỉ thấy con quái vật kia đã dừng lại, đuôi hướng về phía bờ biển, ở trên lưng của nó, Hắc Quả Phụ chẳng biết lúc nào đứng ở nơi đó, cười tủm tỉm nhìn Thụy Nhã.

Lâm Siêu lúc này mới nói với mọi người một tiếng, sau đó nhảy lên lưng con quái vật. Lưng của con quái vật này cực kỳ rộng rãi, so với cá voi ở thời đại trước chỉ có hơn chứ không kém, hoàn toàn có thể đủ chỗ cho bảy mươi, tám mươi người đứng.

Vưu Tiềm nhảy lên trên lưng con quái vật, cẩn thận từng li từng tí một nói: “Lão đại, vạn nhất con quái vật này lặn vào trong biển, chúng ta phải làm sao bây giờ?”

Lâm Siêu nói: “Vậy thì ngươi chuẩn bị làm thức ăn cho cá đi.”

Vưu Tiềm biểu hiện ra vẻ mặt vô tội, lựa chọn ngậm miệng không nói nữa.

Lâm siêu tự nhiên đã cân nhắc đến vấn đề này, nếu như Thụy Nhã muốn cùng với mọi người liều mạng, hắn cũng chỉ có thể đem mọi người nhét vào trong nhẫn không gian của mình, sau đó dùng Cải Tạo Long Dực bay qua biển.

“Chà chà, vị mỹ nữ ngoại quốc này thật sự là quá lợi hại nha, có thể khống chế quái vật ở trong biển, con quái vật này đã biến dị, coi như là cao thủ xuất thân từ Cổ Môn, cũng chưa chắc đã có thể hàng phục được.”

“Đúng đấy, bất quá nàng lợi hại như vậy, không phải là vẫn bị Chiến Thần đại nhân thuần phục, nói gì làm nấy hay sao.”

“Lại nói nhát thương kia của Chiến Thần đại nhân, sức mạnh thật là quá đáng sợ.”

“Các ngươi nói xem, cô nàng mặc áo đen rốt cuộc có lai lịch gì, lại có thể đánh nhau bất phân thắng bại cùng với Chiến Thần đại nhân, không biết nếu Chiến Thần đại nhân toàn lực ra tay, có thể hay không đánh bại được nàng.”

“Trên thế giới cao nhân cũng thật là nhiều a, chúng ta trước đây ánh mắt quá thiển cận, là ếch ngồi đáy giếng a!”

Ngồi trên lưng của quái vật, các cường giả đến từ các căn cứ khác nhỏ giọng bàn luận.

Hắc Quả Phụ liếc mắt nhìn vào kẻ vừa mới nói “cô nàng mặc áo đen” kia, bóng người bỗng nhiên lóe lên một cái, liền biến mất không còn tăm hơi, không tới một giây sau liền xuất hiện trở lại ở chỗ cũ, ngay sau đó có một tiếng kêu thảm thiết vang lên, chỉ thấy có một người đang ôm miệng, máu tươi từ các kẽ ngón tay chảy ra, âm thanh thảm thiết nghe cũng rất kì lạ, giống như là bị cắt mất đi đầu lưỡi vậy.

Lâm Siêu vẻ mặt trầm xuống, nói: “Ngươi làm cái gì vậy?”

Hắc Quả Phụ nhìn hắn, hời hợt nói: “Không có gì, ta chỉ muốn yên tĩnh hơn một chút.”

Lâm Siêu nhìn nàng chằm chằm trong chốc lát, lập tức hướng về phía một người trẻ tuổi ở phía sau nói: “Đi chữa trị cho hắn đi.”

“À!” Người trẻ tuổi nhếch miệng, sau đó vội vã đi đến bên cạnh người đang kêu om sòm kia, triển khai năng lực của mình chữa trị cho hắn.

Trải qua chuyện này, những người còn lại không dám nhiều lời nữa, ánh mắt nhìn về phía Hắc Quả Phụ có thêm mấy phần sợ hãi.

Thụy Nhã đang điều khiển con quái vật Sa Kình này bơi đi, nhìn thấy Lâm Siêu cũng không có ý định ra tay đối với Hắc Quả Phụ, nhất thời có chút thất vọng, nếu như hai người bọn họ đánh với nhau, nàng liền có cơ hội trốn vào trong miệng của con quái vật này, rồi sau đó khống chế nó lặn vào trong biển trốn đi.

Sau chuyện vừa rồi mọi người cũng không nói chuyện nữa, yên lặng để cho con quái vật này chở mình vượt biển. Con quái vật sau khi rời khỏi bờ biển, thân thể bắt đầu chìm sâu xuống nước chỉ để lộ ra một ít phần lưng, mấy người đứng ở phía phần đuôi của nó đều bị nước văng lên ướt hết quần áo, lúc này nó đã bơi ra giữa biển, đã không còn có cách nào nhìn thấy được đất liền, bốn phía tất cả đều là nước biển mênh mông, nhìn xung quanh có vẻ đặc biệt rộng lớn, làm cho mọi người có chút hoảng sợ.

Nửa giờ sau, ở mặt biển phía trước mơ hồ có thể thấy được một vệt màu trắng, giống như là một tảng băng trôi, Lâm Siêu đang định triển khai mắt Hoàng Kim để quan sát tỉ mỉ thì liền nghe thấy âm thanh kinh hãi của Thụy Nhã vang lên: “Không tốt, là lốc xoáy!”

Mọi người khi ra biển sợ nhất là gặp phải lốc xoáy, độ nguy hiểm cực cao, coi như du thuyền nặng hàng tấn, cũng sẽ bị lốc xoáy cuốn vào lật tung lên, chìm vào trong biển rộng, bây giờ thế giới đang gặp phải tai họa, ở dưới biển không biết có bao nhiêu quái ngư, một khi bị chìm vào trong nước biển, gần như là thập tử vô sinh.

Lâm Siêu ánh mắt lóe lên, con ngươi nhanh chóng hóa thành một màu vàng óng, nhất thời hắn liền nhìn thấy được ở trên mặt biển phía xa, có một cơn lốc xoáy đang cuốn lên một số lượng lớn nước biển, nhìn giống như một cái vòi rồng màu lam sẫm, thanh thế cực kì doạ người, bao phủ phạm vi hơn một vạn mét ở trên mặt biển, lấy tốc độ cực cao hướng về phía bọn hắn xoắn tới.

Trang 237# 2

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 25%👉
Combo Full lượt đọc giảm 32%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)