Thế Giới Sụp Đổ

Chương 469: Hắc hải trùng

Chương Trước Chương Tiếp

“Cút ngay!” Lâm Siêu thả sát khí ra, thân thể bạo phát phóng tới.

“Hoàng Kim hóa hai chân!”

“Tốc độ tăng cường!”

Lâm Siêu trong nháy mắt đem tốc độ của mình tăng lên đến cực hạn, dưới hai tầng tăng cường, hắn nhanh đến mức giống như biến mất tại chỗ vậy, mặc dù dựa vào hai tầng tăng cường này mà muốn lao đến ngăn cản Hắc Quả Phụ công kích Bạch Tuyết là vẫn không kịp, thế nhưng bộ pháp của Lâm Siêu lại cực kỳ quái lạ, hướng hắn lao tới cũng không phải là đường thẳng, mà là một đường cong.

Mọi người đều biết, đường thẳng khẳng định là con đường nhanh nhất, khoảng cách ngắn nhất, thế nhưng giờ khắc này Lâm Siêu bước theo đường cong, trái lại tốc độ của Lâm Siêu lại giống như dịch chuyển tức thời vậy, hắn đột nhiên xuất hiện ở trước mặt Bạch Tuyết, giống như là dịch chuyển tức thời qua khoảng cách mười mấy mét vậy, Hắc Quả Phụ còn đang cầm cây chủy thủ màu đen đâm vào ngực Bạch Tuyết, chỉ còn kém khoảng hai centimet nữa là chạm tới.

Một tiếng xé gió truyền ra, Lâm Siêu nổi giận đâm cổ thương tới!

Ầm! !

Toàn bộ mặt đất bị chấn động kịch liệt, giống như một cơn động đất cấp chín vừa mới xảy ra vậy, vô số bụi mù tuôn ra, sau khi vang lên tiếng nổ, mọi người liền nhìn về phía phát ra âm thanh, nhất thời hoàn toàn ngơ ngác, chỉ thấy ở vị trí mà Bạch Tuyết và Lâm Siêu đang đứng, mặt đất ở dưới chấn bị khoét ra một cái rãnh sâu hoắm, cái rãnh bị kéo dài ra tới bờ biển, giống như là toàn bộ mặt đất đều bị chém đứt vậy!

Lâm Siêu đứng bên cạnh cái rãnh nứt, thân ảnh mặc giáp trụ màu đỏ tươi sừng sững giống như là Ma thần vậy, hắn ngẩng đầu nhìn về phía ngoài hai mươi mét, Hắc Quả Phụ lúc nãy còn đang áp sát bên cạnh Bạch Tuyết, chẳng biết lúc nào đã xuất hiện ở nơi đó, trên khuôn mặt của nàng vẫn còn đang nở nụ cười tủm tỉm, nhưng trong đôi mắt của nàng lại mơ hồ thêm ra một tia nghiêm nghị.

Thụy Nhã nhìn cái rãnh sâu hoắm ở trên mặt đất, hai mắt mở to ra, trong lòng toát ra sự hoảng sợ, nàng tự hiểu bằng vào sức mạnh của bản thân, tuyệt đối không có cách nào tạo thành lực phá hoại lớn như vậy. Có thể thấy được nếu như mình chiến đấu chính diện với Lâm Siêu, coi như mình có triển khai năng lực (trực giác) để phán đoán, cũng chưa chắc có thể chiến thắng được người đàn ông này, một khi xuất hiện sai lầm, chỉ cần bị dính một đòn công kích hủy diệt như vậy, đã đủ làm cho chính mình bị trọng thương.

“Các ngươi cũng mau lui về phía sau.” Lâm Siêu liếc mắt nhìn qua Bạch Tuyết, thấy nàng cũng không có bị thương, lập tức hướng về phía đám cường giả nói.

Đám cường giả ở các căn cứ khác nhìn thấy nữ tử mặc quần áo màu đen không hề bị tổn hao gì dù chỉ là một cọng tóc, ý thức được là mình đã gặp phải một cường giả cực kì mạnh mẽ, lúc này cũng không dám làm ra hành động gì, nhanh chóng lùi ra phía sau khoảng 100 mét.

Lâm Siêu nhìn chăm chú vào Hắc Quả Phụ, khống chế tia sáng ở xung quanh phạm vi một trăm mét, đem thị lực của mình khóa chặt lên trên người của Hắc Quả Phụ, ngay lập tức bùng nổ sức mạnh, lao tới như một tia chớp.

Vèo!

Tốc độ mà hắn lao tới gấp tám lần tốc độ âm thanh, tốc độ như thế, coi như là cường giả có thể chất cấp bảy cũng rất khó có thể đạt đến, thế nhưng sau khi Lâm Siêu lĩnh ngộ được chiến kỹ cấp S, hắn rốt cuộc cũng đã đạt đến một cảnh giới khác, mặc dù hắn chủ tu thương pháp, thế nhưng bây giờ cả bộ pháp, thân pháp cùng các phương diện khác cũng đều có thêm sự lĩnh ngộ mới. Lại phối hợp cùng với chín cái động tác tầng thứ nhất của bộ chiến kỹ “tốc độ ánh sáng”, tốc độ của hắn trong nháy mắt liền tăng lên đến một mức độ làm cho người ta cảm thấy líu lưỡi.

Hắc Quả Phụ con ngươi co rút lại, nàng cũng không ngờ được Lâm Siêu lại có thể bạo phát ra một tốc độ nhanh như thế, quả thực là so với những cường giả khác mà nàng đã gặp còn nhanh hơn gấp mấy lần, thế nhưng, thể chất của nàng chung quy cũng không yếu, mặc dù thân thể của nàng không theo kịp tốc độ như vậy, thế nhưng thị giác của nàng vẫn có thể bắt lấy được.

Hô!

Trong lúc Lâm Siêu lao tới, thanh cổ thương ở trong tay cũng đồng thời được đâm ra.

Không gian xung quanh mũi thương biến thành một cái vòng xoáy vặn vẹo, coi như là chiến giáp cấp S cũng có thể dễ dàng bị xé nát, nhưng mà một thương này sau khi đâm ra, cũng không có chạm được vào bất kì cái gì. Đúng lúc này, Lâm Siêu bỗng nhiên cảm giác được hàn ý ở phía sau lưng, hắn không có một chút suy nghĩ nào, vặn vẹo phần eo tạo ra một tư thế khó mà tin nổi, xương cốt cả người của hắn vang lên tiếng kèn kẹt, xoay người đâm ra một thương!

Khuôn mặt tinh xảo của Hắc Quả Phụ quả nhiên đã xuất hiện ở phía sau lưng của Lâm Siêu, nàng nhìn thấy cổ thường đột nhiên đâm về phía nàng. Khuôn mặt của nàng liền biến sắc, lộ ra mấy phần khiếp sợ, nàng không ngờ được một khắc trước Lâm Siêu còn đang ở trong tư thế đâm thương ra, bây giờ đã quay người lại đánh trả.

Trong lúc khiếp sợ nàng cũng không kịp cầm cây chủy thủ đâm ra, mà chỉ có thể vội vàng tránh né, giống như sương khói biến mất không còn tăm hơi.

Đôi mắt của Lâm Siêu phóng ra hàn khí. Nhìn lướt qua chu vi xung quanh, liền thấy ở bên trái cách hắn ba mươi mét. Bóng người của Hắc Quả Phụ đột nhiên hiện ra, nàng nhẹ nhàng thở dốc, trên phần ngực hiện ra một vệt màu đỏ hồng, rõ ràng là bị thương!

Lâm Siêu thu thanh cổ thương dính vài giọt máu tươi lại, lãnh khốc nhìn nàng, lấy tĩnh chế động.

Hắc Quả Phụ sắc mặt âm trầm, cúi đầu giương mắt nhìn Lâm Siêu, phảng phất như một con chim ưng đang khóa chặt vào chặt vào con mồi. Ngay vào lúc nàng chuẩn bị ra tay thì đột nhiên vang lên một tiếng nổ trầm trọng, mặt đất dưới chân bị chấn động một cái.

Mọi người đều ngẩn ra, lập tức ngạc nhiên nhìn về nơi phát ra tiếng nổ, chỉ thấy ở bên ngoài biển cách bọn họ mấy ngàn mét, nước biển trong suốt chẳng biết lúc nào đã biến thành một màu đen kịt, sau khi bọn họ ngưng mắt lại nhìn thật kỹ thì mới phát hiện được, ở dưới mặt nước màu đen rõ ràng có một con quái vật không biết tên, thân thể cực kì to lớn, toàn thân mọc đầy râu thịt, nhẹ nhàng trôi nổi trong dòng nước, lúc này nó đang theo cái rãnh sâu mà Lâm Siêu đánh ra lúc nãy bò lên bờ, lúc trước mọi người nghe tiếng nổ vang lên ầm ầm kia, rõ ràng là do nó nâng thân thể lên vào trong cái rãnh, va đập lên mặt đất tạo ra âm thanh.

“Hắc Hải trùng!”

Lâm Siêu sau khi nhìn thấy thân thể khổng lồ của nó, nhất thời con ngươi co rút lại, đây một loại quái vật biển cực kì đáng sợ, số lượng rất ít ỏi, nhưng mỗi một con đều có sức mạnh cực kì cường hãn, sức ăn của chúng nó rất lớn, trong vùng biển mà chúng nó sinh sống căn bản có rất ít sinh vật có thể tồn tại, hơn nữa Hắc Hải trùng lại cực kỳ giảo hoạt, bởi vì cấu tạo thân thể của nó rất dễ dàng để ngụy trang, vì lẽ đó thường thường nó sẽ ngụy trang thành rêu xanh ở dưới đáy biển hoặc là hải tảo, chờ đợi các sinh vật khác đi ngang qua, coi như là quái vật có thể chất cao hơn nó, nhưng một khi đã bị nó quấn lấy, cũng sẽ bị nó từ từ ăn nuốt sạch sẽ.

Trang 236# 1

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 25%👉
Combo Full lượt đọc giảm 32%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)