Nghĩ tới đây, Lâm Siêu nhất thời cảm thấy có chút cảm giác khó nhằn, lần trước bé gái kia gọi là Hồng Chu Tri Chu, đã có thể nắm giữ năng lực cấp thế giới “thời gian’ vô cùng kinh khủng, nhưng vẫn chưa được gọi là Hắc Quả Phụ, cái này không phải nói rằng, nữ tử mặc quần áo màu đen ở trước mặt mình, so với bé gái Hồng Chu kia còn kinh khủng hơn rất nhiều?
“Ha ha ha...” Tiếng cười như tiếng chuông ngân cực kì dễ nghe liên tục truyền ra từ phía nữ tử mặc quần áo màu đen, không bao lâu nàng đã xuất hiện tại vị trí cách Lâm Siêu khoảng 20 mét, giờ khắc này khoảng cách rất gần, Lâm Siêu cùng với đám cường giả lập tức nhìn thấy được rất rõ ràng, nữ tử mặc quần áo màu đen này không có mang giày, đôi bàn chân trắng như tuyết của nàng treo lơ lửng cách mặt mấy chục cm, chính là chân không chạm đất!
“Tiểu muội muội Lang tộc, ngươi định chạy đi đâu?” Hắc quả phụ ôn nhu nhìn về phía Thụy Nhã, nàng dùng hai ngón tay lắc lư một cái chủy thủ màu đen, ánh mắt của nàng dần dần từ trên người của Thụy Nhã chuyển sang khuôn mặt của Lâm Siêu, bên trong mắt của nàng liền lộ ra một vẻ kinh ngạc, nụ cười trên khuôn mặt của nàng càng đậm hơn, nói: “Đây chính là người ngươi tìm tới để chôn cùng sao, dĩ nhiên lại có thể chiếm được máu hoàng kim, thu hoạch thực sự là rất không tồi nha.” Nói xong, nàng khẽ liếm khóe miệng một cái, biểu hiện ra dáng vẻ không thể chờ đợi được nữa.
Lâm Siêu sau khi nhìn thấy Thụy Nhã thì vẫn luôn duy trì trạng thái mắt hoàng kim, hắn lo lắng nàng sẽ sử dụng năng lực đặc thù “trực giác” bất ngờ đánh lén mình, giờ khắc này bị vị Hắc Quả Phụ này nhận ra, hắn cũng không thèm để ý, lạnh lùng nói: “Nếu như ngươi muốn thử một chút xem ai mới là người phải chôn cùng, ta cũng không ngại.”
“Ha ha ha...” Hắc Quả Phụ khẽ che miệng cười, trong đôi mắt lóe lên một tia hàn ý, bóng người đột nhiên biến mất tại chỗ.
“Cẩn thận!” Sự chú ý của Lâm Siêu vẫn luôn vẫn khóa chặt ở trên người nàng, thấy cảnh này hắn khẽ quát một tiếng, nhắc nhở mấy người Hắc Nguyệt cùng với Vưu Tiềm, cùng lúc đó, hắn cũng lập tức gọi ra Huyết Nha Chiến Giáp, giáp trụ màu đỏ tươi nhanh chóng bao phủ toàn thân của hắn, gai xương dữ tợn từ chiến giáp mọc ra tua tủa.
Phốc một tiếng, trên yết hầu của Lâm Siêu đột nhiên hiện ra một vết chém, bị chiến giáp cản trở, máu tươi đỏ sẫm nóng bỏng từ phía trên yết hầu của hắn chảy xuống, trước mặt Lâm Siêu, khuôn mặt tinh xảo tươi cười của Hắc Quả Phụ từ từ hiện ra. Chóp mũi của nàng gần như muốn chạm vào chóp mũi của hắn, trong nháy mắt liền nhìn thấy nàng một lần nữa biến mất, xuất hiện ở phía ngoài cách hắn 20 mét, nàng nâng cái chủy thủ lên kề sát vào đôi môi, nhẹ nhàng liếm máu tươi dính ở trên thanh chủy thủ.
Lâm Siêu giơ bàn tay lên, sờ về phía yết hầu, chiến giáp bị cắt ra một cái lỗ thủng, yết hầu bị cắt xuyên qua, máu tươi từ bên trong chảy ra bên ngoài chiến giáp.
“Một, hai, ba...” Hắc Quả Phụ mở miệng đếm số, sau khi đếm tới ba, nụ cười trên khuôn mặt nàng càng đậm hơn, nói: “Chết đi.”
Thông thường vào lúc này, kẻ thù của nàng sẽ phối hợp như lời nàng nói vậy, hét lên rồi ngã gục xuống. Thế nhưng lần này lại không phải như thế, Lâm Siêu vẫn đứng im ở đó, chỉ là bây giờ trong đôi mắt của hắn tỏa ra sát ý nồng nặc.
“Ồ?” Trên khuôn mặt của Hắc Quả Phụ không khỏi lộ ra vẻ kinh ngạc, nàng ngay lập tức bừng tỉnh, nở nụ cười nói: “Hóa ra là năng lực tái sinh, chỉ là một năng lực chịu đòn mà thôi, thế mà cũng muốn anh hùng cứu mỹ nhân hay sao?”
Lúc này Thụy Nhã cũng đang chấn động nhìn chằm chằm vào Lâm Siêu, bởi vì lúc ở di tích thượng cổ, nàng đã tận mắt nhìn thấy Lâm Siêu triển khai năng lực (tia sáng), mà chủy thủ của Hắc Quả Phụ không đơn giản chỉ là xuyên thủng qua yết hầu mà thôi, trên chủy thủ khẳng định có độc tố cực kỳ mãnh liệt, một khi dính vào máu, lập tức sẽ phát độc đánh gục đối phương, vì lẽ đó, coi như là Tiến hóa giả cao cấp có sinh mệnh ngoan cường cỡ nào đi nữa. Nếu như không có năng lực loại tái sinh, đều sẽ thập tử vô sinh.
“Một người dĩ nhiên lại có đến hai loại năng lực, quả thực, quả thực chính là yêu nghiệt!” Thụy Nhã hoảng sợ, nàng biết một người mà có thể sở hữu hai loại năng lực là có ý nghĩa gì. Về cấp độ gien mà nói, Lâm Siêu tuyệt đối không giống với nàng, không phải là Tiến Hóa Giả đặc thù, mà là Tiến Hóa Giả nhiều tầng, chuyện này có nghĩa là bên trong những Tiến hóa giả cùng cấp, cơ sở thể chất của Lâm Siêu sẽ cao hơn bọn họ rất nhiều!
Lâm Siêu nhìn về phía Hắc Quả Phụ, trong lòng có mấy phần hàn ý, hắn mới vừa rồi không hề cảm nhận được bất kỳ sự khác thường gì, đã bị Hắc Quả Phụ áp sát tới gần, phải biết rằng, coi như là năng lực (không gian) triển khai thuấn di, hắn cũng sẽ sớm phát hiện ra không gian chấn động, hoặc là năng lực (thời gian), hắn cũng sẽ nhanh chóng phát hiện được thời gian bị đông cứng, mà bằng vào tinh thần lực của hắn, muốn đông cứng thời gian ở xung quanh mà làm cho hắn không thể phát hiện được, trừ phi là năng lực (thời gian) cấp bảy cực hạn.
Nhưng mà, bằng vào thể chất của Hắc Quả Phụ, theo phán đoán của Lâm Siêu, nhiều nhất cũng chỉ là cấp năm, một là nàng có bảo vật tăng cường năng lực, hai là năng lực của nàng, là một loại năng lực mới mà mình chưa từng nghe thấy!
“Lại bị bức ép bộc lộ ra năng lực Bất Tử.” Lâm Siêu ánh mắt âm trầm, hướng về phía tỷ tỷ cùng với mấy người Bạch Tuyết nói: “Các ngươi trước tiên lui ra phía sau, Bạch Tuyết, ngươi hãy bảo vệ bọn họ.”
Bạch Tuyết chần chờ nói: “Nếu không thì để ta giải quyết nàng cho?”
Lâm Siêu khẽ lắc đầu, nói: “Để ta thử trước cái đã.” Hiếm khi có cơ hội chiến đấu cùng với một cường giả hàng đầu như thế này, Lâm Siêu không thể bỏ qua được.
Bạch Tuyết cũng không nói thêm nữa, mấy người Hắc Nguyệt cùng với Lâm Thi Vũ cũng lui về phía sau lược trận cho Lâm Siêu
“Ngươi cũng lui về phía sau đi.” Lâm Siêu hướng về phía Thụy Nhã nói.
Thụy Nhã cầu còn không được, lúc này mới lắc mình ra sau lưng Lâm Siêu, ánh mắt hướng về phía Bạch Tuyết, lúc trước Bạch Tuyết cũng không có hạ thấp âm thanh, hơn nữa coi như có hạ thấp, với khoảng cách gần như vậy nàng cũng có thể nghe thấy, điều này làm cho nàng không khỏi âm thầm giật mình, theo ý tứ của Lâm Siêu, tựa hồ thiếu nữ này mới là người lợi hại nhất trong mấy người bọn họ?
Hắc Quả Phụ liếc nhìn Bạch Tuyết, con ngươi híp lại, bóng người đột nhiên biến mất không còn tăm hơi.
“Thượng Đế Lĩnh Vực!” Lâm Siêu trong nháy mắt phát ra vô số tia sáng khúc xạ ở bên trong thị giác, chu vi xung quanh tất cả mọi vật đều hiện lên trong tầm mắt của hắn, nhất thời hắn nhìn thấy trước mặt Bạch Tuyết có một ít bụi bặm li ti, đột nhiên bị cái gì đó đẩy ra xung quanh, hiện ra bóng người của Hắc Quả Phụ, nàng cầm chủy thủ đâm về phía ngực của Bạch Tuyết.
Cảnh này giống như được quay chậm lại vậy, bằng vào thị giác Hoàng Kim hóa cùng với trạng thái Thượng Đế Lĩnh Vực của Lâm Siêu, mọi thứ xung quanh hắn đều trôi qua cực kì chậm rãi, lần này, Lâm Siêu rốt cục cũng đã nhìn ra được quỹ tích tấn công của Hắc Quả Phụ!
Trang 235# 2