Diệp Vương ngồi cạnh cửa sổ trong đại sảnh một mình, cũng không có ý tứ đi ra nghênh đón giống như mấy người khác, việc này cũng không phải là do hắn ôm ấp địch ý đối với Lâm Siêu, mà là do hắn xem thường việc đi nịnh nọt một người nào đó. Về lời khen, hắn từ nhỏ đến lớn chính là dựa vào lời khen mà đi lên, cho nên hắn phi thường rõ ràng mấy lời khen cùng với vẻ mặt nịnh nọt là xấu xí cỡ nào, là thấp kém cùng với đê tiện cỡ nào, vì lẽ đó bây giờ hắn tuyệt đối sẽ không thể để cho chính mình thể hiện ra cái diện mạo ghê tởm đó.
Lúc này Diệp Vương nhìn xuyên qua cửa sổ, trong lòng hắn âm thầm cảm thấy hồi hộp, hắn có thể cảm giác được, ngắn ngủi không tới một tháng, người đàn ông trước mặt này lại phát sinh ra biến hóa long trời lở đất. Thực lực so với lúc trước còn kinh khủng hơn nhiều lắm, đặc biệt là cái khí thế nội liễm kia, phảng phất như trên người của người đàn ông này đang ẩn chứa một con ác quỷ, một khi bị kinh động, nó sẽ lập tức sẽ nhào ra, thôn phệ hết thảy mọi sinh linh!
“Quả nhiên, không làm kẻ địch với hắn là chính xác.” Diệp Vương trên khóe miệng lộ ra một tia cay đắng. Từ một trận chiến lần trước ở căn cứ Tinh Thần, hắn đã từng nhìn thấy chiến lực của Lâm Siêu đột phá qua 6000 điểm. Mọi địch ý của hắn liền triệt để bị dập tắt, cùng với người như vậy đối nghịch, tuyệt đối chính là ngại mình sống quá lâu.
Lâm Siêu nhìn lướt qua những người này, thông qua khí thế mà bọn họ tỏa ra, liền nhìn ra được đại số bọn họ thể chất đã đạt đến cấp ba hoặc cấp bốn, còn lại một vài người thì hơi yếu hơn một chút, làm cho hắn cảm thấy kinh ngạc chính là, ở trong đám người này dĩ nhiên có hai người thể chất đạt đến cấp năm!
Căn cứ vào tiềm năng của Tiến hóa giả đặc thù mà nói, tiến hóa đến cấp năm thì thể chất cần phải vượt qua 160 lần, nói cách khác, thể chất của hai người kia, dĩ nhiên còn cao hơn cả mấy người Vưu Tiềm, Hắc Nguyệt cùng với Phạm Hương Ngữ, hầu như có thể sánh ngang với mình, thể chất của chính mình cũng mới chỉ đạt đến 170 lần.
“Ngươi, ngươi.” Lâm Siêu giơ tay lần lượt chỉ vào hai người này, bọn họ phân biệt là một nam và một nữ, đều rất trẻ tuổi, người nam thì cực kì anh tuấn, còn người nữ tướng mạo lại rất bình thường, trên mặt còn có một ít tàn nhang, lông mày thưa thớt, tỏ ra vẻ lạnh lùng.
Hai người bị Lâm Siêu chỉ vào, có chút kinh ngạc liếc nhìn nhau một cái, nhưng cũng không dám kháng cự, bước ra từ trong đám ngươi, thanh niên anh tuấn hướng về phía Lâm Siêu ngạc nhiên nghi ngờ hỏi: “Lâm thủ lĩnh, ngài muốn ta làm gì...?”
“Hai người các ngươi tên gì, đến từ cái căn cứ nào?” Lâm Siêu thuận miệng hỏi.
Thanh niên anh tuấn nói: “Ta đến từ căn cứ Thành Cát Tư Hãn ở Mông Cổ, ta tên là Bỉ Nạp Đa.”
Nữ tử có tướng mạo bình thường kia nhìn Lâm Siêu, nói: “Ta tên là Quách Lâm, đến từ tỉnh Chiết Giang, căn cứ Chu Thụ Nhân.”
Lâm Siêu ánh mắt lấp lóe, không khỏi nhìn lại nữ tử này thêm vài lần, không ngờ được ở nơi này lại có thể gặp được một người được xếp vào trong bảng 100 cường giả ở kiếp trước, nữ tử này cùng với Tiêu Chiếu Hiên có cùng một cấp bậc, cụ thể năng lực là cái gì, nhất thời hắn đã quên mất, dù sao thì thời gian cũng đã quá xa xưa. Hắn hướng về phía hai người khẽ gật đầu, cũng không có tiếp tục truy hỏi năng lực của bọn họ, cái này thuộc về sự riêng tư cá nhân.
“Các ngươi có tình báo gì về Bắc Cực hay không?” Lâm Siêu đi về phía đại sảnh, vừa đi vừa hỏi.
Đám cường giả đang đứng tự động tránh sang một bên, chờ cho mấy người Lâm Siêu, Hắc Nguyệt cùng với Vưu Tiềm đi qua, mới đi theo ở phía sau, Phổ Lan nghe thấy Lâm Siêu hỏi, cười nói: “Chúng ta mới vừa rồi còn đang thảo luận chuyện này đây, còn đang chờ Chiến Thần đại nhân đến quyết định, trong khoảng thời gian này, Mộ Bạch dùng năng lực điều tra được không ít tình huống ở Bắc Cực bên kia.”
Lâm Siêu tùy tiện tìm một cái ghế ngồi xuống, nói: “Mọi người đều ngồi đi.” Sau đó hỏi: “Ồ? Tình huống gì?”
Phổ Lan hướng về phía một thanh niên không có gì đáng để chú ý nói: “Mộ Bạch, ngươi nói một chút tình huống đi.”
Thanh niên có tướng mạo bình thường tên là Mộ Bạch này, mắt nhỏ mũi tẹt, nhưng toàn thân có một luồng khí chất mạnh mẽ nội liễm ở trong cơ thể, hắn tiến lên nở nụ cười với Lâm Siêu, xương gò má kéo sát lại gần con mắt tạo thành một cái khe, nói: “Lâm thủ lĩnh, đây là do ta dùng năng lực “hình ảnh lan truyền” điều tra ra được mấy tấm hình, đều là sự việc phát sinh ở Bắc Cực.” Nói xong, hắn móc ra mấy tấm hình.
Lâm Siêu ánh mắt sáng lên, không ngờ được trong đám cường giả này, còn có Năng Lực Giả sở hữu năng lực điều tra xuất sắc như vậy, lúc hắn xem qua mấy tấm hình này, chỉ thấy bức ảnh đầu tiên xuất hiện một ngón núi tuyết cao vót, một mảnh trắng xóa, nhưng ở trên đỉnh núi, có một điểm nhỏ màu đen.
Lâm Siêu nhìn sang tấm hình thứ hai, đây là hình phóng to của cái điểm nhỏ màu đen kia, điểm đen kia rõ ràng là một con Hắc Lang biến dị cao hai trượng, răng nanh cực kì sắc bén, càng doạ người chính là, ở trên lưng của nó có chở một người, là một thiếu nữ thanh xuân mười sáu, mười bảy tuổi, thiếu nữ này mặc trang phục phi thường kỳ lạ, không phải là quần áo hiện đại, mà là quần áo được tạo thành từ bộ lông của một loại quái vật nào đó, trên lưng nàng đeo một thanh chiến mâu màu đen, dĩ diên là bộ dáng của một người nguyên thủy.
Lâm Siêu khẽ nhíu mày, thiếu nữ này lại có thể thuần phục được sinh vật biến dị, nếu như nàng chỉ dựa vào năng lực để thuần phục thì không có gì đáng ngạc nhiên, nhưng nếu như là dùng biện pháp khác, như vậy thì không khỏi có chút đáng sợ.
Lâm Siêu tiếp tục nhìn qua một tấm hình khác.
Đây là một tấm hình được chụp từ trên trời xuống, trên mặt biển Bắc Băng Dương mênh mông xuất hiện một tảng băng lớn, tùy ý trôi nổi, có một con quái vật cá cỡ lớn nằm sấp ở trên mặt băng, cái đầu nhìn giống như đầu cá, nhưng trên sống lưng lại mọc đầy gai nhọn sắc bén, dị thường dữ tợn.
Ở xung quanh không có vật gì để tham chiếu, Lâm Siêu không có cách nào đánh giá chính xác được thể tích của con quái vật này, thế nhưng bằng cảm giác của mình, hắn phỏng đoán nó dài khoảng 100 mét.
Lâm Siêu tiếp tục nhìn các tấm hình khác.
Đây là một tòa băng sơn, trên mặt đất có rất nhiều vết chân to lớn, giống như là vết chân của một loài bò sát cổ đại nào đó.
“Chỉ có những cái này thôi sao?” Lâm Siêu nhìn về phía Mộ Bạch hỏi.
Mộ Bạch nghe Lâm Siêu hỏi, liền vò đầu nói: “Khoảng cách quá xa, ta chỉ có thể thăm dò được những cái này, nếu như chúng ta đi đến Bắc Cực, ta liền có thể điều tra được nhiều hơn, hình ảnh càng cụ thể hơn nữa.”
Lâm Siêu khẽ gật đầu, hướng về phía những người khác nói: “Đã như vậy, chúng ta hiện tại liền xuất phát, trước khi xuất phát, các vị hãy lập thành 4 cái tiểu đội, mỗi đội hai mươi người, đợi đến thời điểm chiến đấu, cũng có thể thuận tiện chiếu cố nhau.”
“Lâm thủ lĩnh nói đúng lắm.” Phổ Lan phụ họa nói.
Những người còn lại cũng dồn dập tán thành.
Trang 234# 2