Thế Giới Sụp Đổ

Chương 463: Đột phá

Chương Trước Chương Tiếp

Các căn cứ hoặc là phái ra đại tướng, hoặc là phái ra đoàn trưởng. Những người được gọi là đại tướng này cũng không phải là đại tướng ở thời đại trước. Mà là sau khi căn cứ hình thành, dựa vào chế đội mới thăng cấp lên thành đại tướng, đại tướng chủ yếu là có vũ lực cực kì cường hãn, còn về phương diện mưu trí cùng với mưu lược thì không đáng nhắc tới.

Hứa Kiến Quốc nhìn mọi người không ngừng tham gia, trong lòng rốt cục cũng thở phào nhẹ nhõm, Bắc Cực là một nơi quá trọng yếu, nếu chỉ có một mình ông ta đảm đương thực sự là quá mệt mỏi, coi như có thêm căn cứ Tinh Thần gia nhập, cũng quá đơn bạc, chỉ có thể hô hào tất cả các căn cứ lớn cùng tham gia, mỗi căn cứ góp một phần sức mạnh, mới có thể bảo vệ được Bắc Cực.

Ông ta nhận thức rất sâu sắc, hai chữ đoàn kết là trọng yếu cỡ nào.

Bảy, tám phút sau, đa số các căn cứ ở đây đều lục tục gia nhập vào hàng ngũ bảo vệ Bắc Cực, chỉ có sáu, bảy cái căn cứ là viện cớ đang bị quái vật quấy rầy, lúc nào cũng có thể bạo phát chiến đấu làm cớ, khéo léo từ chối lời mời của Hứa Kiến Quốc.

Hứa Kiến Quốc thấy mấy cái căn cứ này chỉ là các căn cứ loại nhỏ, cũng không có lưu ý, chỉ là đem tên của mấy cái căn cứ này ghi lại. Xếp vào bên trong danh sách đen, để sau này sau khi xây dựng xong tuyến đường vận tải, tiến hành thương mại mậu dịch, mấy cái căn cứ này sẽ vì chuyện lùi bước hôm nay mà trả giá thật lớn.

“Ba ngày sau, mọi người tập hợp ở biên cảnh phía nam nước Nga, núi Apps, Burang. Căn cứ của ngươi ở phụ cận núi Apps, ngươi hãy phụ trách việc đón tiếp mọi người.” Hứa Kiến Quốc hướng về phía một người trung niên nước Nga nói.

Người trung niên cười gật đầu nói: “Có thể tiếp đón các vị cùng với Lâm thủ lĩnh, là vinh hạnh của ta.”

Phạm Hương Ngữ nói: “Chờ một chút.”

Tất cả mọi người đều nhìn về phía nàng.

Phạm Hương Ngữ bình tĩnh nói: “Thủ lĩnh của chúng ta đang có chuyện bận rộn cần phải giải quyết, cần khoảng hai tuần mới có thể hoàn thành. Vì lẽ đó, mọi người muốn tập trung đầy đủ, cần phải đợi hai tuần lễ.”

Mọi người hai mặt nhìn nhau, có người hỏi: “Lâm thủ lĩnh có chuyện gì mà trọng yếu như vậy?”

“Việc riêng.” Phạm Hương Ngữ lạnh lùng nói.

Mọi người cảm nhận được ngữ khí lạnh lùng cứng rắn của nàng, biết là không thể hỏi lại, chỉ có thể bất đắc dĩ buông tha truy hỏi.

Hứa Kiến Quốc trầm ngâm nói: “Nếu như vậy, mọi người hãy chờ hai tuần đi, vừa vặn trong khoảng thời gian này, chúng ta có quan sát thêm một ít tình huống ở Bắc Cực.”

Có người nói: “Chờ hai tuần lễ cũng không thành vấn đề, chúng ta chờ Lâm thủ lĩnh cũng không sao, thế nhưng Hứa minh chủ, thập đại Chiến Sĩ ở Bắc Cực đang lâm vào cảnh khốn khó, nếu như không kịp cứu viện...”

Hứa Kiến Quốc khẽ mỉm cười, nói: “Cái này mọi người không cần lo lắng, sau khi thu được tín hiệu cầu cứu, ta đã phái người đi tiếp ứng, có lẽ chờ một khoảng thời gian nữa liền có tin tức.”

Trong lòng mọi người rùng mình, không ngờ được Căn cứ Viêm Hoàng ngoại trừ thập đại Chiến Sĩ ra, vẫn còn ẩn giấu những cường giả khác.

Kiếm Môn quan, Căn cứ Tinh Thần.

Tại vùng ngoại thành của căn cứ, bên trong một khu phế tích, có một vật thể hình cầu màu đen đang di động ở trên đường, địa phương nó đi qua, kiến trúc hai bên đường liền bị cắt ra từng đạo từng đạo vết thương, tạo ra lỗ thủng to như miệng chén.

Nếu nhìn kỹ sẽ phát hiện ra, vật thể hình cầu màu đen này rõ ràng là một người đang múa một thanh thương màu đen, bởi vì tốc độ quá nhanh, cho nên để lại trên không trung một loạt tàn ảnh nhìn giống như một quả cầu màu đen.

“Thương, linh hoạt bách biến...”

“Thương, thô bạo vô song...”

“Thương, ác liệt cao ngạo...”

Lâm Siêu múa cổ thương, cũng chưa dùng hết sức mạnh của cơ bắp, thế nhưng tốc độ triển khai ra thương pháp lại cực nhanh, sức mạnh như dời sông lấp biển, kình khí tỏa ra xuyên thủng mấy tòa nhà ở xung quanh, đây là việc mà trước đây hắn có dùng hết sức mạnh cũng không có cách nào làm được, bởi vì kỹ xảo có cao đến cỡ nào, cũng không có cách nào tạo thành lực phá hoại lớn như vậy.

Lâm Siêu hoàn toàn chìm đắm vào bên trong thương pháp của mình.

Thanh thương bay múa tựa hồ như không phải do cánh tay của Lâm Siêu điều khiển, mà là do chính nó tự xoay chuyển, Lâm Siêu không tốn một chút sức nào, trọng lượng một ngàn cân lại giống như một cọng lông chim mềm mại vậy.

Lâm Siêu biết, đây chính là cảnh giới Tông Sư thượng thừa, biến nặng thành nhẹ, chờ khi đạt đến mức tận cùng, có thể biến nhẹ như không khí, giờ khắc này hắn đã đạt đến cực hạn, thậm chí đã siêu thoát khỏi cực hạn, ví dụ như cổ thương cũng không có chạm vào mặt đất, thế nhưng lại có thể làm cho mặt đất nứt ra một cái rãnh sâu hoắm, không khí mềm mại vô hình, phảng phất lại giống như một con sao găm sắc bén được kéo dài ra, cái này đã đánh vỡ định luật vật lý học, đột phá cực hạn của kỹ xảo chiến đấu!

Bên trên cảnh giới hoàn mỹ Tông Sư, chính là siêu phàm, nhập thánh!

Chiến kỹ của Lâm Siêu giờ khắc này, đã đạt đến một cảnh giới khác, có thể đánh vỡ định luật Vật lý học, coi như là hắn đã sống hai kiếp người cũng không thể suy nghĩ ra được, chứ đừng nói là có thể thực hiện được, vì lẽ đó muốn chiến kỹ đạt đến cấp S chính là khó như lên trời, mặc dù toàn cầu có vô số kỳ tài, cũng chỉ có vẻn vẹn vài người là có thể bước chân vào được cảnh giới này.

Thế nhưng, chiến kỹ của hắn cũng chỉ mới vừa gia nhập vào cảnh giới cấp S, Lâm Siêu vẫn chưa có tìm ra con đường chiến kỹ của mình, hắn thử đem mọi cảm giác mà mình đã trải qua, cô độc, tuyệt vọng, cầu sinh, thống khổ, bi thương, thấp kém, tất cả đều dung nhập vào bên trong thương pháp của chính mình, thế nhưng, trải qua mấy ngày thử nghiệm, hắn cảm giác được con đường này quá gian nan, trong thời gian ngắn sẽ không thể nào làm được, vì lẽ đó trước tiên hắn dự định đem chiến kỹ cùng với lực ý chí cấp S của mình dung hợp lại với nhau.

Chiến kỹ cùng với lực ý chí giống như linh cảm cùng với lý niệm, hắn muốn kết hợp hai thứ này lại cùng với nhau, chỉ cần rèn luyện thật nhiều là có thể làm được.

“Lúc trước hắn lĩnh ngộ ra lực ý chí cấp S, là thời điểm mà hắn đối mặt với lần thú triều kia...” Lâm Siêu ánh mắt sáng lên, trong đôi mắt của hắn phảng phất như đang xuất hiện vô tận thú triều, dọc theo con đường trong khu phế tích, hai mắt của hắn trợn trừng lên, toát ra sát ý lạnh lẽo, bắp thịt toàn thân căng cứng, huyết dịch cùng với gân cốt trong cơ thể được điều chỉnh đến trạng thái đỉnh điểm, cổ thương trong tay bỗng nhiên đâm ra!

Đây là một thương trong trạng thái hoàn mỹ nhất!

Ầm!

Một âm thanh nổ vang xuất hiện, Lâm Siêu giật mình tỉnh lại, trong đôi mắt của hắn đã khôi phục lại hình ảnh đường phố hoang tàn, chỉ thấy ở ngã tư phía trước mặt mình, có một chiếc Land Rover đang bị lật nghiêng ở trên mặt đất, lốp xe vẫn còn đang xoay tròn liên tục.

Bên trong mắt của Lâm Siêu lộ ra mấy phần chấn động, đánh lật một chiếc xe hơi không khó, hắn tiện tay liền có thể đập nát, nhưng mà, khoảng cách của hắn cùng với chiếc xe hơi này ít nhất cũng phải mười mét, thanh thương của hắn căn bản là không thể chạm được vào chiếc xe hơi này! !

Trang 233# 1

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 25%👉
Combo Full lượt đọc giảm 32%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)