Thế nhưng con xác thối Khải này lại có năng lực (cướp đoạt), một khi nó phát động năng lực này, nếu như đối phương là sinh vật sống, nó có thể tạm thời cướp đoạt năng lực của đối phương vào trong người của mình, duy trì một quãng thời gian ngắn. Trong quãng thời gian này, người bị dính chiêu, chẳng khác gì là một Năng Lực Giả không có năng lực.
Nếu như là sinh vật đã chết, hắn có thể trực tiếp cướp đoạt vĩnh viễn năng lực của đối phương, thành năng lực của chính mình, thế nhưng mỗi lần chỉ có thể cướp đoạt một loại năng lực, nói cách khác, nếu như cướp đoạt năng lực lôi điện, sau đó lại cướp đoạt năng lực tia sáng, như vậy năng lực lôi điện sẽ bị mất đi, chỉ còn lại năng lực tia sáng.
“Ngươi khi dễ ta à.” Vưu Tiềm phẫn nộ nói.
Lâm Thi Vũ trừng hắn một cái, nói: “Do ngươi quá lười nhác, nếu không phải do ngươi quá sợ chết, bằng vào năng lực của ngươi, đã sớm là cường giả số một của địa cầu rồi, người có năng lực nghịch thiên như vậy chỉ có thể là nhân vật chính trong phim ảnh mà thôi.”
Vưu Tiềm cười khổ nói: “Nhưng đây là tận thế chứ không phải là phim ảnh, ta cũng không phải là nhân vật chính (Vưu Tiềm nói đúng, trong truyện này Lâm Siêu mới là nhân vật chính ^^!), càng không có vầng sáng của nhân vật chính, có thể bất tử không chết nha.”
Lâm Thi Vũ lườm hắn một cái, có cảm giác như đàn gảy tai trâu.
Lâm Siêu từ trong nhẫn không gian lấy quyển thư tịch (Quang Minh tín ngưỡng), đưa cho Phạm Hương Ngữ, nói: “Đây là bí tịch tu luyện tâm linh của nền văn minh Atlantis, ngươi tiến hành phục chế, sau đó phát cho quân đội, bảo bọn họ tu luyện thật chăm chỉ, tuy nhiên cần phải đổi lời giải thích, không được nói tu luyện cái này là để giảm thiểu tỷ lệ Giác Tỉnh.
Phạm Hương Ngữ tiếp nhận (Quang Minh tín ngưỡng), vẻ mặt chuyển sang vẻ nghiêm trọng, nói: “Ta biết rồi.”
“Mặt khác ngươi cũng lấy (Đạo Đức Kinh) cùng (Lễ Ký Bát Bộ) ở trong thư viện của căn cứ ra phát cho bọn họ, ngươi có thể cân nhắc lập một tòa giáo đường ở trong căn cứ, tích cực truyền giáo đốc thúc bọn họ tu luyện.” Lâm Siêu nói.
Phạm Hương Ngữ nở nụ cười, chớp mắt nói: “Ta tự có phương pháp, để cho bọn họ tự động chăm chỉ tu luyện.”
Lâm Siêu trong lòng yên tâm, hướng về phía mấy người Vưu Tiềm nói: “Các ngươi cũng phải chăm chỉ tu luyện, đặc biệt là Vưu Tiềm, thể chất của ngươi đã đạt đến cấp bảy cực hạn, tỷ lệ Giác Tỉnh của ngươi so với chúng ta bất luận người nào đều cao hơn, nhất định người phải dành thật nhiều thời gian để tu luyện.”
Vưu Tiềm biết mức độ nghiêm trọng của việc này, gật gật đầu, không hề nói gì.
Lâm Siêu hướng về phía Phạm Hương Ngữ hỏi: “Gần đây tình huống của căn cứ như thế nào, tài nguyên có đủ không?”
“Ngươi còn vẫn còn nhớ đến việc này à.” Nói đến đây, Phạm Hương Ngữ nhất thời hừ lạnh một tiếng, nói: “Ngươi thật là tiêu dao nha, cái gì cũng đều mặc kệ, căn cứ đương nhiên vẫn đang rất khuyết thiếu tài nguyên, tuy nhiên trước đây không lâu cuối cùng ta cũng đã giải quyết xong vấn đề về nước uống, trong quân đội xác thối của ta có mấy tên đã từng là nhân viên nghiên cứu khoa học, gần đây bọn chúng đã thuận lợi chế tạo ra được một cái máy lọc nước cỡ vừa, có thể lọc các nguồn nước ô nhiễm thành nước tinh khiết, căn bản cũng đã có thể đáp ứng được nhu cầu nước uống của căn cứ, lúc trước một tuần chỉ có thể cung cấp được 100 bình nước tinh khiết, nhưng bây giờ một ngày đã có thể lọc được 30 bình, đợi sau khi bọn chúng chế tạo được một cái máy lọc nước cỡ lớn. Vấn đề nước uống của căn cứ sẽ được giải quyết triệt để.”
Lâm Siêu khẽ ho một cái, nói: “Những việc này đều là công lao của ngươi.”
“Đó là đương nhiên!” Phạm Hương Ngữ kiêu ngạo nói.
Lâm Siêu ngồi hàn huyên tán gẫu với mọi người một hồi, đề tài chủ yếu là về các biện pháp cải thiện đời sống sinh hoạt của mọi người trong căn cứ cùng với các phương pháp đối phó với các loại hình quái vật khác nhau. Cho đến khi trời tối, mọi người mới giải tán, đi làm việc của mình, Vưu Tiềm thì phụ trách chuẩn bị bữa tối cho Lâm Thi Vũ cùng với Lãnh Chân, mấy người bọn họ đều phải tự mình chuẩn bị bữa ăn, nguyên nhân là vì nguyên liệu nấu ăn của bọn họ quá cao cấp, lượng độc tố chứa ở bên trong nhất định thể chất của bản thân phải thật cao mới có thể ăn được.
Phạm Hương Ngữ thì lại trở lại bàn làm việc của mình, tiếp tục bận rộn giải quyết mọi vấn đề của căn cứ; Lãnh Chân thì trở lại phòng của mình, ngồi trên cửa sổ vẽ vời, đây chính là niềm đam mê của hắn, chỉ là, phong cảnh mà hắn vẽ trong tranh cũng không phải là một màu xám u tối như vậy, mà có đủ loại màu sắc, rực rỡ xán lạn.
Lâm Thi Vũ cùng Bạch Tuyết còn có rất nhiều chuyện muốn nói cùng với Lâm Siêu, hai nàng giống như hai cái đuôi nhỏ đi theo sau Lâm Siêu, Lâm Siêu đi đâu các nàng liền đi đến đó, thế nhưng dọc theo đường đi đều chỉ có một mình Lâm Thi Vũ ríu ra ríu rít nói chuyện, đều là các câu chuyện bình thường xảy ra hàng ngày, hoặc là một ít chuyện đáng cười xảy ra gần đây ở trong căn cứ.
Bạch Tuyết thì chỉ che miệng vui cười, thỉnh thoảng xen vào mấy câu, cùng với Lâm Thi Vũ một xướng một họa.
Lâm Siêu chỉ có thể bất đắc dĩ nghe Lâm Thi Vũ kể chuyện cười, có nhiều chuyện hắn nghe không hiểu, giống như nghe thiên thư vậy, nửa câu cũng không biết.
“Ngươi muốn đến viện nghiên cứu khoa học à?” Lâm Thi Vũ nhìn thấy tòa nhà ở trước mặt, kinh ngạc hỏi.
Lâm Siêu gật đầu nói: “Ân, có mấy món đồ cần phải nghiên cứu.”
Giờ khắc này mặt trời đã hoàn toàn lặn xuống, bầu trời tối đen. Sau khi tai họa bộc phát, không còn khói bụi ô tô cùng với khí thải của nhà máy. Bầu trời đặc biệt trong xanh, ngẩng đầu lên liền có thể nhìn thấy được bầu trời đầy sao, như bảo thạch được khảm nạm ở trên trần nhà vậy, cực kỳ xa hoa.
Ở trong viện nghiên cứu khoa học đèn điện đã được bật lên sáng trưng.
Ở trong căn cứ, trừ quân đội, chỉ có viện nghiên cứu khoa học cùng với tòa nhà của Phạm Hương Ngữ là lúc nào cũng được cung cấp điện, còn lại những bộ phận khác muốn dùng điện, nhất định phải xin phép trước mới được, bằng không chỉ có thể đợi đến bảy giờ sáng hôm sau thì mới có thể sử dụng điện.
Lâm Siêu bước lên trên cái sàn nhà bóng loáng tiến vào viện nghiên cứu khoa học, hắn đi thẳng vào phòng nghiên cứu sinh vật, chỉ thấy ở bên trong sáng choang như ban ngày, năm, sáu nhân viên nghiên cứu khoa học mặc đồ trắng đang bận rộn làm thí nghiệm, mà vị khoa học điên mà Lâm Siêu muốn tìm lúc này đang ở trong một căn phòng rộng rãi một mình thí nghiệm, ông ta đang lắc lắc một cái ống nghiệm màu tím nhạt.
Lâm Siêu đi vào căn phòng của kẻ điên.
Lâm Thi Vũ cũng rất thích làm một ít nghiên cứu, điểm này có vẻ là do gien di truyền của cha mẹ, nàng sau khi nhìn thấy kẻ điên, lập tức từ sau lưng Lâm Siêu thò đầu ra, cười hì hì nói: “Ông lão, ông đang bận rộn làm cái gì vậy?”
Kẻ điên sau khi nghe thấy âm thanh của nàng, lúc này mới xoay đầu lại, lập tức nhìn thấy Lâm Siêu, hắn gật đầu xem như là chào hỏi, sau đó hướng về phía Lâm Thi Vũ lộ ra nụ cười, nói: “Cô bé, ngươi lại đến rồi sao, hôm nay lại muốn tiếp tục quấy rối à?”
Trang 229# 1