Lâm Siêu nhìn thoáng qua hai nàng, liền biết hai nàng cũng thu hoạch được không ít thứ tốt.
“Các ngươi hãy rời khỏi đây thôi.” Bóng dáng của Atlas dần dần ảm đạm, một lúc sau liền biến mất không còn tăm hơi.
Lâm Siêu vốn còn muốn hỏi thăm một chút về lịch sử kỷ thái dương thứ tư, thế nhưng thấy ông ta đã ra hiệu tiễn khách, lúc này cũng không còn cách nào nữa, xoay người rời khỏi phi thuyền.
“Hì hì, ngươi thu được bảo bối tốt gì rồi, đừng có giả bộ thất lạc nữa.” Bé gái Tri Chu đi theo sát Lâm Siêu, cười hì hì nói.
Lâm Siêu mặc kệ nàng, tiếp tục suy nghĩ phương pháp đột phá thương pháp cùng với sự tình tiến hóa, nếu như ngay cả Cự Nhân ở Kỷ Thái Dương thứ nhất có thể tiến hóa đến cấp mười một cũng bị hủy diệt, như vậy nhân loại ở kỷ thái dương thứ năm như bọn hắn làm sao có thể tránh khỏi được sự hủy diệt?
Hơn nữa, tại sao thể chất càng ngày càng thấp, Atlas lại nói là càng ngày càng tốt?
“Quỷ hẹp hòi, không nói thì thôi.” Bé gái Tri Chu tức giận nói.
Thụy Nhã liếc nhìn Lâm Siêu một cái, nói: “Vị cổ anh hùng này tựa hồ rất có hứng thú với ngươi, coi như ngươi biểu hiện ra cái dáng vẻ đó, chúng ta cũng sẽ không tin tưởng.”
“Thật không?” Lâm Siêu lạnh lùng nhìn nàng nói: “Nói như vậy, các ngươi đều có thu hoạch phong phú?”
Thụy Nhã thản nhiên nói: “Không sai, ta chiếm được một bộ chiến kỹ cổ xưa, có lẽ con nhện nhỏ cũng nhận được một bộ chiến kỹ không kém so với ta, còn ngươi thì sao, cũng nhận được một bộ chiến kỹ không tồi chứ?”
Lâm Siêu lạnh nhạt nói: “Ta cần phải nói cho ngươi biết hay sao?”
“Đương nhiên không cần.” Thụy Nhã khẽ mỉm cười, ánh mắt lướt qua người Lâm Siêu, nhìn vào ông già tóc bạc đang đứng chờ ở trước phi thuyền, nói: “Chắc hẳn mọi người bên ngoài đã tập hợp đủ rồi, không biết tổng số đến cùng là có bao nhiêu người đây?” Nói xong, nàng quay lại nhìn Lâm Siêu với ánh mắt đầy thâm ý.
Lâm Siêu vẫn tỏ ra vẻ như thường, nhưng trong lòng lại âm thầm tính toán, cuối cùng vẫn không thể tránh khỏi, vẫn phải tranh cướp một phen cùng với các nàng, bây giờ phải làm sao ở trước mặt các nàng thần không biết quỷ không hay cướp đi được 10 người Atlan đây?
Nếu như tùy tiện ra tay, phỏng chừng ông già tóc bạc cũng sẽ ngăn cản hắn, lúc nãy ông già tóc bạc đã ngăn cản lại Thụy Nhã một lần, Lâm Siêu cũng không chắc chắn là có thể mạnh mẽ bắt ông ta đưa vào trong nhẫn không gian.
“Trắng trợn cướp đoạt có lẽ sẽ không thể thực hiện được, chỉ có thể hợp tác cũng với ông ta, thế nhưng nhất định phải nói rõ ý định của mình với ông ta, tuy nhiên bây giờ muốn hợp tác với ông ta dưới sự giám thị của hai nữ thần thám này, chỉ có thể dùng ngôn ngữ khác... Mặc dù mình có thể dùng ngôn ngữ cổ của người Atlan để nói chuyện với ông ta, hai nàng sẽ không có cách nào nghe hiểu được, thế nhưng bằng vào trí tuệ của hai nàng, chắc chắn mình sẽ bị bại lộ.” Lâm Siêu nhanh chóng suy nghĩ biện pháp.
Lúc này, ba người Lâm Siêu đã đi đến trước mặt ông già tóc bạc.
“Thưa ngài, mọi người đã tập hợp đủ chưa?” Lâm Siêu mở miệng hỏi.
Ông già tóc bạc nở nụ cười, nói: “Gần như đã đông đủ, ba vị anh hùng chuẩn bị khi nào khởi hành, có cần chuẩn bị cái gì hay không?”
Lâm Siêu trầm ngâm nói: “Ngài có vật gì giá trị thì cứ mang theo, khu truyền tống ở trong sa mạc, di chuyển ở trong phiến sa mạc này cũng rất nguy hiểm, đợi lát nữa ta mời các vị tiến vào bên trong nhẫn không gian, như vậy mới có thể bảo đảm an toàn cho mọi người.”
“Vậy thì khổ cực cho ba vị anh hùng rồi.” Ông già tóc bạc cảm kích nói.
Lâm Siêu xua tay ra hiệu ông ta đừng nên khách sáo. Trong lúc nói chuyện với ông già tóc bạc, Lâm siêu cũng lưu ý đến vẻ mặt của hai nàng, hai nàng khi nghe thấy hắn nói chuyện với ông già tóc bạc, khuôn mặt vẫn bình tĩnh như cũ không có bất kỳ một biến hóa nào. Hắn không có cách nào biết được hai nàng đang nghĩ cái gì.
Lúc này, ông già tóc bạc tiến lên phía trước dẫn đường.
Sau khi mọi người trở lại hang động, ở trong hang động đã tập hợp một đám người Atlan, trong đám người này chỉ có một vài nữ nhân, đại đa số đều là nam nhân da dẻ ngăm đen.
Nhìn lướt qua chỉ có khoảng chừng hai mươi bốn người, còn thiếu hai người nữa chưa đến.
Vèo!
Lâm Siêu hai chân đột nhiên dẫm mạnh vào mặt đất, lao vào trong đám người Atlan đang đứng ở phía trước.
Năng lực tăng cường tốc độ!
Hai chân Hoàng Kim hóa!
Hô!
Trong nháy mắt, Lâm Siêu như một tia chớp bay nhào vào trong đám người, nhanh chóng bắt người đưa vào trong nhẫn không gian, vừa nãy biện pháp duy nhất mà hắn suy nghĩ ra được, chính là ra tay xuất thủ trước. Trước tiên cứ bắt mười người cái đã, nếu ông già tóc bạc có vật phẩm hộ thể, hắn không có cách nào bắt ông ta được, thì cứ bắt mấy người Atlan phổ thông này xem.
Lúc trước Lâm Siêu đã nói ra ý định với ông già tóc bạc, nếu như thất bại Lâm Siêu cũng có thể giải thích một phen, cũng sẽ không đắc tội với bọn họ, bọn họ chỉ có thể cho rằng mình quá nóng ruột mà thôi.
Sau khi bắt được một người Atlan đưa vào trong nhẫn không gian, Lâm Siêu nhất thời trong lòng vui mừng, mấy người Atlan này có vẻ như thực lực rất bình thường. Tựa hồ như cũng không có vật phẩm gì hộ thể cả, sau khi mình bắt hắn, trên mặt của hắn chỉ kịp lộ ra một tia kinh ngạc, hoàn toàn không kịp phản ứng đã bị mình đưa vào trong nhẫn không gian rồi.
Vèo! Vèo!
Lâm Siêu vội vã tăng nhanh tốc độ bắt người.
Tất cả những việc này chỉ phát sinh trong nháy mắt.
Đúng lúc này ——
Hô!
Thụy Nhã gần như ngay sau khi Lâm Siêu lao vào đám người. Thân thể cũng nhanh chóng bắn ra về phía đám người, phảng phất như là có cùng ý nghĩ với Lâm Siêu vậy, chỉ là tốc độ của nàng cũng không nhanh bằng Lâm Siêu, mặc dù lao tới cùng một lúc, nhưng lại bị tụt lại so với Lâm Siêu một khoảng xa.
Bắt! Bắt! Bắt!
Lâm Siêu dùng hai cánh tay liên tục bắt mấy người Atlan, từng người một đưa vào trong nhẫn không gian. Chỉ trong một giây đồng hồ, Lâm Siêu đã bắt được sáu người.
Lúc này đám người Atlan mới kịp phản ứng, kinh hoảng chạy tứ tán ra xung quanh.
Lâm Siêu tiếp tục giống như sói đói điên cuồng bắt người.
Vù ~!
Đúng lúc này, Lâm Siêu đột nhiên cảm thấy có bốn người Atlan ở trong hang động trong nháy mắt biến mất không còn tăm hơi.
Lâm Siêu trong lòng căng thẳng, không để ý đến xung quanh nữa, mà liều mạng bắt mấy người Atlan còn lại ở gần mình.
Qua một giây nữa, Lâm Siêu được năng lực tăng cường tốc độ cùng với đôi chân được Hoàng Kim Hóa, tốc độ của hắn đã gấp năm lần tốc độ âm thanh, trong ba giây đồng ngắn ngủi hắn đã bắt được 12 người Atlan.
Khi Lâm Siêu dừng lại quan sát thì trong hang động đã không còn người Atlan phổ thông nào, chỉ còn dư lại ông già tóc bạc đang đứng kinh ngạc.
“Các ngươi...” Ông già tóc bạc có chút phát mộng, ba người này đang làm cái gì vậy? !
“Ngươi!” Lúc này, âm thanh tràn ngập sự phẫn nộ của Thụy Nhã vang lên: “Trả lại cho ta!”
Bé gái Tri Chu cười cợt nói: “Nằm mơ, đồ vật đã nằm trong tay của ta, chưa bao giờ có chuyện lấy ra trả lại, ngươi muốn thì đi đòi hắn, trong ba người chúng ta hắn chính là người cướp nhiều nhất.”
Trang 223# 2