“Tổng cộng có ba mươi hai người, mấy người còn lại đang săn bắn ở bên ngoài.” Lâm Siêu thoái mái phiên dịch cho hai nàng nghe, trên mặt lộ ra vẻ vui mừng hớn hở.
Hai nàng trong lúc chờ Lâm Siêu hỏi về vấn đề này, vẫn luôn lưu ý đến vẻ mặt của Lâm Siêu, lúc này sau khi nghe Lâm Siêu phiên dịch xong, ánh mắt của hai nàng sáng lên, bình tĩnh gật đầu.
Lâm Siêu không cần hai nàng phải tin mình, nhưng nhất định phải tạm thời ổn định các nàng, như vậy hắn mới có thể tùy thời ra tay, cướp đoạt đủ mười người Atlan, như vậy tỷ lệ thành công sẽ lớn hơn một chút.
“Mấy vị từ Tử Vong Sa Mạc đi đến đây, một đường cực khổ rồi, trước tiên theo ta ăn cơm cái đã.” Ông già tóc bạc đã chuẩn bị một bữa ăn để chiêu đãi đám người Lâm Siêu, cười nói.
Lâm Siêu không muốn làm chậm trễ thời gian, khoát tay nói: “Chúng ta đến là để mang mấy người các ngài rời khỏi nơi này, hi vọng ngài ngay lập tức triệu tập tất cả mọi người lại, cùng với chúng ta rời đi.”
Ông già tóc bạc nhìn thấy dáng vẻ của Lâm Siêu rất thành khẩn, vẻ tán thưởng ở bên trong ánh mắt của ông ta càng ngày càng đậm, ông ta đưa tay lên trên trán của mình, từ bên trong lớp da nhăn nheo của ông ta xuất hiện một đoàn ánh sáng, quấn quanh ở trên ngón tay của ông ta, ông ta đem đoàn ánh sáng này vỗ vào trên vai của Lâm Siêu, mỉm cười nói: “Hải Thần sẽ phù hộ cho ngươi.”
Lâm Siêu nhìn thấy đoàn ánh sáng kia dĩ nhiên lại có thể xuyên qua chiến giáp của hắn, rồi chui vào trong cơ thể của hắn biến mất không còn tăm hơi, trong lòng chợt rùng mình, cau mày nói: “Đây là cái gì?”
Ông già tóc bạc nhìn thấy ánh mắt cảnh giác của Lâm Siêu, ý thức được hành động của chính mình hơi có chút quá phận, mới khẽ cười nói: “Xin lỗi ngươi, đây là sự chúc phúc của ta, về sau nếu ngươi gặp phải sự nguy hiểm gì, vật này có lẽ sẽ giúp đỡ ngươi được một chút.”
Lâm Siêu hiểu được lời nói của ông ta, hắn cảm nhận được ở trong cơ thể cũng không xuất hiện sự biến hóa gì, mới bán tín bán nghi tin tưởng lời nói của ông ta.
Sau khi Lâm Siêu phiên dịch lại cho hai nàng xong, hai nàng thông qua vẻ mặt của Lâm Siêu cùng với ông già tóc bạc, cảm giác được Lâm Siêu cũng không có nói dối, trong lòng không khỏi có chút tức giận, nếu như các nàng cũng có cái đồng hồ đeo tay phiên dịch này, phỏng chừng giờ này các nàng cũng nhận được sự chúc phúc của ông ta rồi.
“Hô Cáp Ba, ngươi đi triệu tập tất cả mọi người lại đây.” Ông già tóc bạc nói với một người đàn ông trung niên trầm ổn ở bên cạnh.
“Vâng.” Người đàn ông trung niên khom mình hành lễ, lập tức xin cáo lui.
Ông già tóc bạc hướng về phía Lâm Siêu nói: “Ba vị trước tiên ở lại chỗ này nghỉ ngơi một chút, Hô Cáp Ba đã đi thông báo với nhóm người đang đi săn bắn ở bên ngoài, phỏng chừng phải chờ một lúc nữa mới đến đây được.”
Lâm Siêu khẽ gật đầu.
Một lúc sau, tất cả người Atlan đã tập hợp đầy đủ ở trong hang động, khi bọn họ nhìn thấy đám người Lâm Siêu, khuôn mặt liện hiện lên sự kinh ngạc cùng hưng phấn, đứng ở phía xa kích động bàn luận với nhau.
Ông già tóc bạc hướng về phía Lâm Siêu mỉm cười nói: “Quê hương của chúng ta đã từng xuất hiện một hồi nguy cơ to lớn, lúc đó tổ tiên của chúng ta quyết định tách ra một bộ phận chiến sĩ, ở lại đây kiềm chế hỏa lực của kẻ địch, sau đó đóng kín lại đường hầm không gian ở nơi đây, chúng ta liền bị vây ở nơi này, thế nhưng tổ tiên của chúng ta đã nói, tương lai sẽ có tân nhân loại đến nơi này giải cứu chúng ta, mang chúng ta trở về lại quê hương.”
“Đời đời kiếp kiếp, chúng ta đều tin rằng sẽ có người đến giải cứu chúng ta, rốt cục đến ta đã đợi được đến ngày này, tận mắt nhìn thấy được ba vị...” Ông già tóc bạc nói tới chỗ này, bàn tay già nua đã nắm chặt lại thành quyền, vẻ thong dong ở bề ngoài chỉ là để che dấu nội tâm kích động của ông ta.
Mấy người hộ vệ ở bên cạnh ông ta viền mắt cũng ướt át, một nữ hộ vệ cao gầy còn lặng lẽ dùng tay quệt nước mắt đi.
Lâm Siêu có thể cảm nhận được sự vui mừng to lớn ở trong lòng của bọn họ, nhưng chính mình lại có một loại cảm giác thê lương, các ngươi ở nơi này cố thủ cùng chờ đợi vô số năm tháng, lấy quê hương làm mục tiêu để chống đỡ cùng với sinh sống ở nơi này, thế nhưng lại không hề biết được rằng, quê hương mà các ngươi luôn ngóng chờ, hiện tại đang tràn ngập quái vật cùng xác thối, khắp nơi xảy ra chiến loạn, toàn bộ thế giới đều vang lên âm thanh khóc lóc bi thảm, ở trên đất liền lúc nào cũng có thể có một con Giác Tỉnh Giả lao ra phá hủy tất cả.
So với nơi này, Địa Cầu càng nguy hiểm hơn gấp cả trăm lần!
Lâm Siêu im lặng, không có đem những việc này nói ra, tuy hắn biết được, coi như mình nói ra, bọn họ cũng chưa chắc đã tin tưởng, dù sao thì việc trở về Địa Cầu chính là niềm tin giúp cho bọn họ tiếp tục sống tiếp, không thể chỉ bằng vào mấy câu nói của một người xa lạ như mình lại có thể phá vỡ được.
Thế nhưng vì mục đích hoàn thành nhiệm vụ, tìm được biện pháp ứng phó với Giác Tỉnh Giả, Lâm Siêu vẫn không mở miệng nói ra, mặc dù hắn biết như vậy là có chút ích kỷ, thế nhưng cuộc sống chính là như vậy, nó thường ép cho người ta phải làm ra lựa chọn mà mình không muốn, loại cảm giác này thập phần không thoải mái, khiến cho Lâm Siêu càng có thêm khát vọng trở nên mạnh mẽ!
“Đúng rồi, trước khi rời khỏi đây, ta phải đi thông báo cho cổ anh hùng đại nhân Atlas cái đã.” Ông già tóc bạc giống như nhớ ra được điều gì, đột nhiên nói.
“Cổ anh hùng Atlas? !” Âm thanh khiếp sợ của Anubis vang lên ở trong đầu Lâm Siêu.
Lâm Siêu ngạc nhiên, Anubis bình thường đều ngủ say ở trong cánh tay phải, rất ít khi lộ diện, không nghĩ tới cái danh tự này lại khiến cho nó phản ứng, hơn nữa, cái danh tự này tựa hồ có chút quen thuộc, giống như là trước đây hắn đã từng nghe qua, nhưng bây giờ nhất thời lại không nhớ ra được, Lâm Siêu lập tức dò hỏi nó: “Ngươi biết người này à?”
“Người?” Anubis nhất thời hừ lạnh nói: “Đây chính là một anh hùng chân chính, hơn nữa còn là một vị anh hùng cực kỳ vĩ đại! Ngươi có biết vì sao lại xuất hiện cái danh tự Atlantis hay không?”
“Ngươi hỏi như vậy là có ý gì?” Lâm Siêu khẽ cau mày.
“Atlantis là một trong nhưng nền văn minh phát triển nhất trong kỷ thái dương thứ tư, là do một người ở kỷ thái dương thứ ba lập nên, người đó có tên là Poseidon, năng lực của hắn là Thủy Hệ, hắn sinh ra được 10 người con, trong đó Atlas là con cả, vì lẽ đó, đời sau thường gọi chủng tộc này dựa trên tên của Atlas, mà Atlantis có nghĩa là “Hòn đảo Atlas“.
Anubis kính nể nói: “Ta trước đây đã nghe qua quá nhiều truyền thuyết về hắn, đó là một cổ anh hùng rất mạnh mẽ, sức chiến đấu của hắn đã tiếp cận với bạo quân Gilgamesh! Bọn họ có thể dễ dàng giết chết một sinh vật đáng sợ giống như Thôn Phệ Giả, tuy nhiên, không giống với Gilgamesh chỉ là một tội dân lưu vong, Atlas chính là một anh hùng chân chính!”
Trang 219# 1