Thế Giới Sụp Đổ

Chương 433: Nghi ngờ

Chương Trước Chương Tiếp

Ông già tóc bạc nhìn thấy Lâm Siêu có đồng hồ đeo tay phiên dịch, nhất thời ánh mắt sáng lên, càng thêm tin tưởng về lai lịch của mấy người Lâm Siêu, thế nhưng sau khi nghe thấy Lâm Siêu hỏi, ánh mắt của ông già lại trở nên ảm đạm, khẽ thở dài nói: “Mấy vị bằng hữu, mời đi theo ta, ở nơi này không tiện để nói chuyện.”

Lâm Siêu đem nguyên văn phiên dịch lại một lần cho hai nàng, lập tức đi theo sau ông già tóc bạc.

Hai nàng nhìn thấy động tác mời đi theo của ông già tóc bạc, biết rằng Lâm Siêu phiên dịch lại là chính xác, lúc này mới bình tĩnh đi theo sau Lâm Siêu.

Bé gái Tri Chu hướng về phía Lâm Siêu hỏi: “Ngươi hỏi ông già kia thử, con quái vật ở trong hồ nước kia là sinh vật gì?”

Lâm Siêu trừng mắt nhìn nàng, nàng liền dùng hai tay chống nạnh, trừng hai mắt nhìn chằm chằm vào Lâm Siêu, làm ra một bộ dáng kiểu “Ta vừa mới trả lợi tức cho ngươi đó“. Lâm Siêu thấy cái bộ dáng này của nàng, chỉ có thể nhẫn nại hướng về phía ông già tóc bạc hỏi một lần.

Ông già tóc bạc có mấy phần áy náy, nói: “Đó là Bạch Trú Thú, là sinh vật giữ nhà của chúng ta, chỉ là... Trải qua vô số năm tháng, chúng ta bị ép phải đi xuống dưới lòng đất sinh sống, đời sau của Bạch Trú Thú theo hoàn cảnh tiến hóa, cuối cùng cũng quen với bóng tối, cho nên mới biến thành hình dạng như vậy.”

“Thì ra là như vậy...” Sau khi nghe Lâm Siêu phiên dịch lại, Bé gái Tri Chu lộ ra vẻ tỉnh ngộ, liền tùy tiện nói: “Vậy ngươi hỏi ông ta thêm một câu nữa đi, con quái vật khổng lồ ở trong sa mạc kia lại là cái gì?”

Lâm Siêu tức giận nhìn nàng một cái, tuy nhiên hắn cũng có mấy phần hứng thú với con quái vật này, cho nên cũng nhanh chóng hỏi dò ông già.

Ông già tóc bạc nghe thấy Lâm Siêu nói tới sa mạc, vẻ mặt nhất thời thay đổi, liền tiến hành đánh giá lại ba người Lâm Siêu một vài lần, bao gồm cả mấy người hộ vệ trẻ tuổi ở bên cạnh cũng vậy, cũng đều lộ ra vẻ kinh ngạc cùng với sự kính nể nhìn đám người Lâm Siêu.

“Các ngươi dĩ nhiên lại đi từ bên trong mảnh Tử Vong Sa Mạc kia tới đây.” Ông già tóc bạc giống như nhớ ra được điều gì, trên mặt lộ ra vẻ áy náy, nói “Ở hang đá có còn có hai luồng khí tức đang từ từ tiêu tán, có lẽ đó là bằng hữu của các ngươi đi, ta tuy rằng cảm ứng được các ngươi ở đó, thế nhưng vẫn tới hơi chậm, để cho bọn họ bị Bạch Trú Thú...”

Lâm Siêu khoát tay nói: “Không sao.”

Nhìn thấy ba người Lâm Siêu cũng không có dáng vẻ gì là đau khổ cùng với bi thương, lúc này ông già tóc bạc mới an tâm lại một chút, thoáng thở phào nhẹ nhõm, nhưng vẫn áy náy nói: “Các ngươi một đường từ Tử Vong Sa Mạc đi đến đây, tránh thoát khỏi được con quái vật kia, nhưng cuối cùng lại chết ở trong miệng của Bạch Trú Thú chúng ta, ta thực sự cảm thấy rất là bối rối, như vậy đi, ở đây ta còn sót lại một khối quang tinh, ta liền tặng cho ba người các ngươi, coi như là một chút bù đắp?”

Quang Tinh?

Lâm Siêu trong lòng hơi động, mặc dù hắn chưa từng nghe qua vật này, nhưng nếu đã là vật phẩm di tích, thì thế nào cũng sẽ có công dụng đặc biệt, ánh mắt của hắn lóe sáng, nói thật nhanh: “Cái này tạm thời không cần phải nói, chúng ta nhận nhiệm vụ từ chủ thành đến đây để đón các ngươi trở về, sự tình cụ thể, trước tiên chúng ta đi vào bên trong rồi hẵng bàn.”

Ông già tóc bạc kinh ngạc nhìn Lâm Siêu, không nghĩ tới người trẻ tuổi này đối mặt với bảo vật như Quang Tinh mà vẫn có thể duy trì sự bình tĩnh, hơn nữa từ lời nói của Lâm Siêu ông ta có thể thấy được, Lâm Siêu tuyệt đối không phải là giả bộ không thèm để ý, mà là chân chính không muốn nói thêm với ông ta về viên Quang Tinh này. Tuy rằng cũng có một khả năng, chính là cái người trẻ tuổi này không biết được tác dụng của Quang Tinh, thế nhưng bất kể như thế nào, có thể ngăn lại được sự hiếu kỳ, một lòng muốn dẫn bọn họ trở về quê nhà, chỉ cần điểm này đã đáng giá cho ông ta cảm thấy tôn trọng Lâm Siêu.

Ông ta thưởng thức nhìn Lâm Siêu, khẽ vuốt cằm nói: “Mấy vị trước tiên đi theo vào trong cái đã.” Nói xong, tiếp tục đi ở phía trước dẫn đường.

Lâm Siêu sau khi phiên dịch xong cho hai nàng, lập tức đi theo.

Bé gái Tri Chu khẽ cau mày, nghi ngờ nhìn Lâm Siêu, nói: “Ta có cảm giác giống như ngươi đang giấu diếm chúng ta cái gì đó, ông già lúc nãy nói ra hơn 60 âm tự, ngươi phiên dịch lại chỉ có 12 âm tự, lần này ông ta nói ra 28 âm tự, ngươi phiên dịch lại chỉ còn có 8 âm tự?”

Lâm Siêu trong lòng khẽ giật mình, không nghĩ tới bé gái Tri Chu vô tư hồn nhiên này, lại có thể nhìn ra được một vấn đề tỉ mỉ như thế, vẻ mặt của hắn vẫn giữ nguyên vẻ đạm mạc, lãnh đạm nói: “Những lời vô dụng, đương nhiên không cần thiết phải phiên dịch lại.”

“Ngươi không nói ra, chúng ta làm sao biết nó có phải là vô dụng hay không?” Bé gái Tri Chu cố ý dùng từ “chúng ta” nhấn mạnh, lập tức đem nàng cùng với Thụy Nhã kéo lên cùng một chiếc thuyền. Tựa hồ như hoàn toàn quên mất sự cừu thị của nàng đối với Thụy Nhã lúc trước.

Lâm Siêu nhíu mày, nói: “Ông ta vừa nãy giới thiệu về thân phận của mấy người trẻ tuổi ở bên cạnh. Ngươi xác định cần phải phiên dịch lại thân phận của những tiểu nhân vật này hay sao?”

“Thật sự?” Bé gái Tri Chu vẫn dùng ánh mắt hoài nghi nhìn Lâm Siêu.

Lâm Siêu đạm mạc nói: “Có tin hay không thì tùy ngươi.”

Thụy Nhã thấy bé gái Tri Chu tức giận ngoác miệng ra, biết rằng nàng đã bị Lâm Siêu làm cho tức giận không còn lời gì để nói. Dù sao cũng chỉ là suy đoán của nàng, không có chứng cứ. Thụy Nhã khẽ mỉm cười, đôi mắt đầy thâm ý nhìn Lâm Siêu hỏi: “Nếu như vừa nãy ta nhìn không nhầm, ông ta vừa định lấy ra món đồ gì đó, sau đó ngươi nói là 'Cái này tạm thời không nói', ông ta liền không tiếp tục móc ra nữa, trái lại còn dùng ánh mắt phi thường thưởng thức nhìn ngươi như thế, thấy thế nào cũng không giống như đang nói về thân phận của mấy người ở bên cạnh chứ? Tuy rằng ánh mắt của mấy người bên cạnh nhìn chúng ta có chút biến hóa. Thế nhưng dựa vào đạo tiếp khách, ông lão này sẽ không vô lễ đến mức đứng ở chỗ này giới thiệu mấy tên tùy tùng với chúng ta chứ?”

Lâm Siêu nghe thấy nàng liên tục hỏi mấy câu, trong lòng có chút lạnh lẽo, thực sự là một người so với một người còn tinh mắt hơn, thật vất vả mới ứng phó xong vấn đề về mấy âm tự, bây giờ lại xuất hiện thêm một người có thể lưu ý đến từng động tác của hắn nữa, quả thực là đã đụng tới hai nữ thần thám rồi, sự cảnh giác của hai nàng so với người bình thường may mắn còn sống sót không biết phải cao hơn bao nhiêu lần, không hổ là quái vật do tổ chức sát thủ huấn luyện ra.

Lâm Siêu nhìn hai nàng, nói: “Các ngươi có nhiều nghi vấn như vậy, ta chỉ có một.”

“Ngươi nói cái gì?” Bé gái Tri Chu hiếu kỳ hỏi.

Lâm Siêu bỗng nhiên nở nụ cười, nói: “Các ngươi thật sự muốn được gả ra bên ngoài hay sao?”

Thụy Nhã nở nụ cười ngả ngớn, chớp mắt nói: “Nếu không có ai chịu lấy ta, liền gả cho ngươi nha.”

Trang 218# 1

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 25%👉
Combo Full lượt đọc giảm 32%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)