Lâm Siêu ngẩn ra, lập tức thoát ra khỏi chiếc nhẫn không gian, chỉ thấy cánh cửa ở phía cuối hồ nước chậm rãi mở ra, có năm người màu da ngăm đen vóc dáng cao gầy bước ra, cả nam lẫn nữ đang vây quanh một ông già tóc bạc phơ, làm cho Lâm Siêu vui mừng chính là mấy người này lỗ tai đều rất dài và nhọn, là đặc điểm của người Atlan.
Lâm Siêu lập tức chuyển động thân thể, lao vút qua.
Vèo!
Nhưng mà có người còn nhanh hơn hắn, khi năm người Atlan vừa mới xuất hiện, bóng dáng của Lang Thần đã hiện ra ở trước mặt năm người này, nàng nhấc tay vồ một cái, muốn bắt tất cả mấy người này, thế nhưng ở trên ngực của ông già tóc trắng kia có đeo một viên đá quý màu trắng, đúng lúc này viên đá bỗng nhiên sáng lên, đem bàn tay của nàng cản trở lại ở bên ngoài.
Trong khoảng thời gian ngắn ngủi này, Lâm Siêu cùng với bé gái gia tộc Tri Chu đã bay tới.
“Hừ, trốn thật giỏi, ngay cả ta cũng không thể tìm được.” Bé gái Tri Chu khẽ chun cái mũi, bất mãn liếc mắt nhìn sang Lang Thần.
Lang Thần ra tay thất bại, biết mình đã không còn cơ hội tiến lên bắt bọn họ, trong lòng thở dài, trên mặt lần nữa khôi phục lại sự bình thản, âm thanh hờ hững từ phía dưới mặt nạ truyền ra: “Bằng vào một chút công phu mèo quào của ngươi mà cũng muốn tìm được ta, nếu ta đoán không sai, ngươi gọi là Hồng Chu đi, chỉ là Hồng Chu cũng muốn tranh đoạt cùng với ta?”
“Thật không?” Bé gái Tri Chu không có một chút nào tức giận, nhe răng nở nụ cười, nói: “Vậy lần sau ta sẽ rủ hắc tỷ tỷ đi tìm ngươi vui đùa một chút nha.”
Lang Thần con ngươi co rút lại, hừ lạnh một tiếng, không thèm để ý đến nàng.
Lâm Siêu bình tĩnh nhìn hai nàng, tìm kiếm cơ hội ra tay.
Lúc này, ông già tóc bạc khuôn mặt vui mừng nhìn ba người Lâm Siêu, nói: “Mấy vị chắc hẳn là từ cố hương của chúng ta tới đây đúng không, mấy vị đến đây là muốn mang chúng ta rời đi?”
Lâm Siêu có đồng hồ đeo tay phiên dịch, lập tức nghe hiểu được lời nói của lão già, hắn vừa muốn mở miệng nói, đột nhiên nhìn thấy bé gái Tri Chu kia khẽ nheo mày lại, khuôn mặt tỏ ra vẻ nghi hoặc, đôi mắt của hắn sáng lên, ngay lập tức lộ ra vẻ trầm tĩnh.
Nhất thời không khí ở xung quanh rơi vào sự trầm mặc.
Ông già tóc bạc nhìn thấy ba người Lâm Siêu im lặng không nói một lời nào, không khỏi kinh ngạc, lập tức nghĩ ra điều gì đó, ngạc nhiên nói: “Các ngươi không có máy phiên dịch ngôn ngữ à, hoặc là đồng hồ đeo tay phiên dịch? À, ta biết rồi, chẳng lẽ là máy phiên dịch ngôn ngữ của các ngươi, không có ghi chép lại ngôn ngữ cổ đại của người Atlan chúng ta?”
Bé gái Tri Chu liếc nhìn qua Lang Thần một cái, nói: “Đừng tưởng rằng người mang mặt nạ thì ta sẽ không thấy ngươi, đừng có mà giả bộ nữa, ngươi nghe cũng không hiểu có phải không?”
Lang Thần hừ lạnh một tiếng, nói: “Thế ngươi nghe có hiểu không?”
Bé gái Tri Chu vẫy vẫy tay, biểu thị sự bất đắc dĩ, lập tức quay đầu lại nhìn về phía Lâm Siêu, nói: “Còn ngươi thì sao?”
Lâm Siêu thầm nghĩ, quả nhiên hai người này đều có máy phiên dịch ngôn ngữ, thế nhưng máy phiên dịch cũng phải có tư liệu về ngôn ngữ của người Atlan mới có thể phiên dịch được, ông già này nói chính là ngôn ngữ cổ đại của người Atlan, mà không phải là ngôn ngữ đời sau của người Atlan, cho nên bọn họ không hiểu ông già nói cái gì cũng phải thôi, mà chính mình lại có đồng hồ đeo tay phiên dịch, có thể trực tiếp phân tích âm ngữ cùng với khẩu hình của người nói sau đó tiến hành phiên dịch, kỹ thuật tiên tiến hơn rất nhiều, ngay cả ngôn ngữ của quái vật cũng có thể phiên dịch được hết.
Đây là một cơ hội tốt, Lâm Siêu thừa nhận nói: “Ta có thể nghe hiểu.”
“Là thật hay giả?” Bé gái Tri Chu hoài nghi nhìn hắn.
Lâm Siêu đạm mạc nói: “Muốn nghiệm chứng rất đơn giản, thế nhưng bây giờ các ngươi cũng không hiểu ông ta đang nói cái gì, vì lẽ đó chỉ có thể thông qua ta phiên dịch lại, hai vị muốn biết bọn họ nói cái gì, trước tiên đưa ra một chút lợi tức đi!” Nói xong, hắn hướng về phía các nàng duỗi hai cái tay ra.
Bé gái Tri Chu trừng mắt, nàng đã từng gặp qua kẻ cướp, thế nhưng chưa từng thấy kẻ nào lại có thể ăn cướp trắng trợn đến như vậy, ngươi uyển chuyển hơn một tí sẽ chết à?
“Nói đi, ngươi muốn cái gì?” Lang Thần thẳng thắn dứt khoát hỏi.
Lâm Siêu liếc nhìn nàng một cái, lạnh nhạt nói: “Trước tiên hạ cái mặt nạ của ngươi xuống, sau đó nói thân phận lai lịch của ngươi ra cho ta.”
Bé gái Tri Chu nghe Lâm Siêu nói, rất hứng thú nói: “Ta biết thân phận của con tiểu lang này, hay là để ta nói cho ngươi nghe, coi như làm điều kiện trao đổi việc phiên dịch, thế nào?”
Lang Thần hừ lạnh một tiếng, quay đầu lại nhìn thẳng vào Lâm Siêu, đôi mắt màu xanh lam ở phía sau mặt nạ óng ánh mê người, nàng lạnh lùng hỏi: “Ngươi chắc chắn chứ?”
“Phí lời.” Lâm Siêu hừ một tiếng.
“Khà khà, ta cũng muốn nhìn qua một tý nha, nghe nói đời sau của lang tộc có một cái vị trí nào đó lông mao mọc rất dày, không biết có phải là ở trên mặt hay không nha?” Bé gái Tri Chu lộ ra nụ cười nhí nha nhí nhảnh, đôi mắt đen láy linh động của nàng quét qua quét lại từng vị trí ở trên người Lang Thần, khuôn mặt tỏ ra vẻ rất hứng thú.
Lang Thần hừ lạnh một tiếng, giơ tay đem mặt nạ tháo xuống, ở trước mặt của Lâm Siêu hiện ra một khuôn mặt tuyệt mỹ, tú lệ tinh xảo hình trái xoan, đôi lông mày giống như được điêu khắc thành cùng với một đôi mắt sáng long lanh, khuôn mặt của nàng trắng như tuyết không có nửa điểm tỳ vết, chỉ là vẻ mặt của nàng cực kỳ lạnh lùng, giống như một khối băng vậy.
Lâm Siêu liếc mắt nhìn qua nàng, cũng không có quá nhiều lưu ý, hắn vừa muốn mở miệng hỏi dò lai lịch của nàng, khuôn mặt của Lang Thần bỗng nhiên lộ ra một nụ cười quyến rũ, âm điệu cực kì ôn nhu nói: “Còn muốn nhìn thêm chỗ nào nữa không?”
Từ vẻ mặt lạnh lẽo chuyển sang vẻ mặt ôn nhu, nàng chỉ cần khoảng 1s đồng hồ, bằng vào phản ứng của Lâm Siêu, cũng cảm thấy không chịu thấu.
Bé gái Tri Chu vỗ tay cười cợt nói: “Đúng như lời đồn nha. Ngươi xong đời rồi tên kia, cô nàng này là hậu duệ của lang tộc, các nàng khi đi ra bên ngoài làm nhiệm vụ, ở trong gia tộc có một quy tắc, đó là nếu như để cho bất luận người nào nhìn thấy khuôn mặt của các nàng, đều phải cưới bọn họ. Tuy nhiên nếu ngươi giống như ta là một bé gái, vậy thì không cần phải cưới nàng, bởi vì nàng sẽ trực tiếp giết chết ngươi, bất quá, nếu như bây giờ ngươi từ chối, nàng cũng sẽ giết chết ngươi nha.”
Lâm Siêu nhíu nhíu mày, đây là cái quy tắc chó má gì vậy, gia tộc này có bị bệnh không.
“Ngươi muốn kết hôn với ta sao?” Lang Thần nở nụ cười mê người hỏi.
Lâm Siêu trừng nàng một cái, lạnh lùng nói: “Không muốn.”
“Có thật không?”Lang Thần dùng hai mắt nhìn thẳng vào hắn.
Lâm Siêu híp hai mắt lại, lạnh lùng nói: “Thật.”
“Đã như vậy thì...” Lang Thần đột nhiên nhoẻn miệng cười, thở phào ra một hơi, nói: “Thực sự là quá tốt rồi, ta cũng không muốn gả cho một người Châu Á đâu, hơn nữa, ngươi thực sự không phù hợp với yêu cầu thẩm mỹ của ta, nếu như ngươi đồng ý cưới ta, ta còn có chút đau khổ đó, dù sao, ta không phải là người có thể xuống tay với người ái mộ mình nha.”
Trang 217# 1