Vèo vèo vèo!
Vô số tia xạ tuyến từ hai bên vách đá bắn ra, bắn trúng vào trên chiến giáp của nàng, mỗi một tia xạ tuyến bắn trúng, đều tạo ra một điểm sáng màu đỏ, tựa hồ có thể ngay lập tức xuyên thủng chiến giáp của nàng.
Thân thể của nàng xoay chuyển lắt léo trên không trung, tận lực tránh né vô số tia xạ tuyến Hắc Tử, vững vàng hạ xuống phía trước cánh cửa, lấy khẩu súng có hình dạng kỳ lạ lúc trước ra, liên tiếp nổ súng, lập tức mép cửa bị bắn thủng ra mấy lỗ thủng.
Lúc này, đợt xạ tuyến Hắc Tử thứ hai đã đến.
Lâm Siêu cũng không chần chừ nữa, tuy rằng đây là một cơ hội tốt để đánh trọng thương Lang Thần, thế nhưng nữ nhân này đã lựa chọn xuất thủ trước, hắn cũng không có mặt mũi nào đi ám hại nàng.
Vèo vèo vèo...
Lâm Siêu tiến vào bên trong phạm vi xạ tuyến HắcTử, hắn cũng không cần gọi ra Cải Tạo Long Dực để tránh né xạ tuyến, mà chỉ bằng vào Huyết Nha Chiến Giáp cùng với năng lực tia sáng, một bên chống đỡ, một bên suy yếu tia xạ tuyến, mặc dù đều là chiến giáp cấp S, thế nhưng Huyết Nha Chiến Giáp của Lâm Siêu lại có hiệu quả tốt hơn các loại chiến giáp cấp S khác rất nhiều, chính là loại cao cấp trong số các loại chiến giáp cấp S.
Dưới năng lực tia sáng của Lâm Siêu, lực sát thương của các tia xạ tuyến Hắc Tử bị suy yếu, sau khi bắn vào trên Huyết Nha Chiến Giáp, cũng không lưu lại được dấu vết gì.
Lâm Siêu nhún mũi chân, nhanh chóng nhảy đến trước cánh cửa kim loại, cổ thương ở trong tay nhanh chóng đâm tới.
Rầm một tiếng, cánh cửa kim loại ầm ầm ngã xuống.
Lang Thần đang nạp đạn cho khẩu súng của mình không khỏi quay đầu lại nhìn Lâm Siêu, đôi mắt màu xanh lam khẽ nheo lại, sự hứng thú ở trong mắt hiện lên càng nhiều.
Ầm!
Lâm Siêu tiếp tục dùng cổ thương đâm tới, phá hủy hai cái chốt màu đen trên vách tường, vô số tia xạ tuyến ở trên vách tường ngay lập tức biến mất.
“Đi thôi.” Lâm Siêu bình tĩnh nói.
Ở sau cánh cửa là một thông đạo âm u, trên vách tường chỉ được khảm nạm một vài viên đá màu trắng, toả ra ánh sáng yếu ớt, Lâm Siêu vẫn là người đi ở phía sau cùng, thanh niên nước Anh lại tiếp tục đi ở phía trước dò đường.
Vì lúc trước đã gặp phải cạm bẫy, nên mấy người Lâm Siêu càng cẩn thận hơn, ở trong thông đạo từ từ đi tới, đề phòng việc bất ngờ chạm phải cạm bẫy, mấy phút sau, ở phía trước thông đạo truyền đến âm thanh nước chảy, chắc hẳn là lối ra khỏi thông đạo.
Mọi người nhanh chóng đi ra khỏi thông đạo, lập tức nhìn thấy một cái hồ lớn, hồ nước sâu thẳm không nhìn thấy đáy, nước đọng ở trên thạch nhũ ào ào nhỏ xuống vào trong hồ.
Ở giữa có một cây cầu bằng đá bắc ngang qua hồ nước.
Lâm Siêu nhìn vào bên trong hồ nước, khẽ cau mày, liếc nhìn qua màn hình thiết bị thăm dò, lập tức nhìn thấy ở bên trong hồ nước có rất nhiều chấm đỏ nhỏ, từ nhiệt độ mà mấy chấm đỏ thể hiện ra có thể thấy, chỉ là một số sinh vật nhỏ bé, kích thước còn nhỏ hơn cả con Bò Cạp Đen.
Lâm Siêu thoáng yên tâm lại, ra hiệu cho thanh niên nước Anh tiếp tục dẫn đường.
Ngay lúc thanh niên nước Anh chuẩn bị bước lên cây cầu bằng đá, thì Lang Thần bỗng nhiên lấy ra một tảng thịt ném vào bên trong hồ, tuy rằng Lâm Siêu vẫn một mực chú ý nàng, thế nhưng nàng xuất thủ quá nhanh, hắn căn bản không ngăn lại kịp.
Nàng nhanh chóng lấy ra một mảnh lụa màu đen khoác lên người, bên trong đôi mắt tràn ngập ý cười, nhẹ giọng nói: “Chúc bốn vị ở lại may mắn.” Nói xong, bóng người của nàng dần dần biến mất, trong chớp mắt liền biến mất không còn tăm hơi.
Ầm ầm ~~!
Cùng lúc đó, lối vào ở phía sau lưng hai người Lâm Siêu đột nhiên có một vách đá ầm ầm hạ xuống, bịt kín toàn bộ lối vào!
Thanh niên nước Anh nghi hoặc không rõ, sau đó ngay lập tức ý thức được điều gì đó, hoảng hốt lui lại về phía sau mấy bước cách xa hồ nước, nhìn Lâm Siêu hỏi: “Nàng có ý gì, chẳng lẽ bên trong hồ nước có sinh vật kinh khủng gì hay sao?”
Lâm Siêu khẽ cau mày, sau khi nữ nhân này biến mất, hắn cũng đã cúi đầu nhìn vào màn hình thiết bị thăm dò, ở trên màn hình vẫn chỉ có mấy chấm nhỏ màu đỏ, điều duy nhất cần phải lưu ý chính là, điểm đỏ lúc trước đại biểu cho Lang Thần, dĩ nhiên bây giờ cũng đã biến mất ở trên màn hình.
Không nghi ngờ chút nào, khẳng định là do mảnh lụa màu đen mà nàng khoác lên lúc nãy tạo thành, đây là một vật phẩm nào đó ở trong di tích, có thể che đậy khí tức tránh khỏi thiết bị thăm dò cảm ứng.
Lâm Siêu tránh xa khỏi hồ nước, lùi tới bên cạnh cửa đá, nâng cổ thương lên mạnh mẽ đâm tới, cánh tay được năng lực tăng cường tốc độ, thương ra nhanh như điện!
Rầm một tiếng, cánh cửa đá chấn động!
Nhưng mà, cánh cửa đá này cũng không phải được tạo thành bằng đá, mà là một loại kim loại đặc thù nào đó, cổ thương có thể dễ dàng xuyên thủng chiến giáp cấp S vậy mà chỉ có thể tạo ra vài đốm lửa ma sát ở trên cánh cửa.
Lâm Siêu trong lòng cảm thấy nặng nề, từ bỏ việc công kích cửa đá. Quay đầu lại nhìn về phía hồ nước, chỉ thấy tảng thịt mà lúc nãy Lang Thần ném xuống hồ nước, đang dần dần chìm vào bên trong hồ nước, càng chìm càng sâu...
Thanh niên nước Anh biết rõ cây thương ở trong tay Lâm Siêu rất là lợi hại, vậy mà cũng không thể phá vỡ được cánh cửa đá này, trong lòng không khỏi chấn động, nếu như là vào lúc khác, hắn nhất định sẽ nghĩ cách đem cánh cửa này mang đi, thế nhưng bây giờ hắn không có tâm tình làm như vậy, cử động của Lang Thần lúc trước làm cho hắn có cảm giác rất bất an.
“Thiết bị thăm dò cũng không có cách nào cảm ứng được hay sao?” Thanh niên nước Anh hỏi nhảm một câu, tuy hắn biết rằng nếu thăm dò ra được, Lâm Siêu nhất định sẽ nói ra, thế nhưng hắn vẫn không nhịn được mà hỏi.
Lâm siêu đương nhiên sẽ không trả lời hắn, mà nhìn lướt qua xung quanh một vòng, lạnh lùng nói: “Còn lại hai vị, có thể đi ra được rồi chứ?”
Thanh niên nước Anh run rẩy, trong giây lát nhớ tới lời nói của Lang Thần lúc trước: “ Chúc bốn vị ở lại may mắn.”
Bốn vị!
Nơi này trừ hai người bọn họ, vẫn còn có hai người khác? !
Thanh niên nước Anh lông tóc trên người dựng hết cả lên, mặc dù thiết bị thăm dò của hắn bị Lâm Siêu cướp đi, thế nhưng bản năng cảm giác cùng năng lực nhận biết của hắn vẫn còn, vậy mà lại hồn nhiên không biết là có người đi theo sau từ đầu tới giờ.
Sau khi Lâm Siêu nói xong, ở vị trí cách thanh niên nước Anh ba mét, chậm rãi hiện ra một thanh niên mặc áo đen, khuôn mặt gầy gò, có mấy phần khí tức lạnh lùng nghiêm nghị. Ánh mắt lãnh đạm nhưng lại ẩn chứa một tia khí tức sắc bén, trong tay cầm một thanh chủy thủ màu đen, thanh chủy thủ đang xoay tròn trên ngón trỏ của hắn.
Thanh niên nước Anh sợ bắn cả người lên, không ngờ được đối phương lại ở trước mặt mình, hơn nữa khoảng cách lại gần như vậy. Hắn dĩ nhiên một điểm cũng không nhận ra được, chuyện này thực sự là quá khủng bố. Nếu như đối phương muốn giết hắn, phỏng chừng hắn chết như thế nào cũng không biết.
“Vẫn còn một người sao...” Thanh niên mặc áo đen không để ý đến hai người Lâm Siêu, mà ngẩng đầu lên nhìn ra xung quanh, lông mày nhíu lại, có mấy phần cảnh giác.
Trang 212# 2