Thế Giới Sụp Đổ

Chương 406: Vực sâu vô tận (1)

Chương Trước Chương Tiếp

Lâm Siêu nhìn thấy ở trên mặt đất có sáu bộ thi thể, từ quần áo mà xem, hẳn là cũng là người sinh tồn trong hoang dã, một người trong đó thân thể bị chém ngang hông, mấy người khác toàn thân dính đầy máu, hẳn là bị súng máy bắn thành cái sàng.

Lâm Siêu nhìn thấy vị trí mà đám người đứng, chính là vây quanh cái hồ nhỏ.

Cái hồ nhỏ này đã khô cạn từ lâu, nhìn giống như một cái hố sâu, lớp bùn ở dưới hồ cũng đã khô lại nứt ra thành từng rãnh sâu, ở nơi sâu nhất dưới đáy hồ, nơi mà Bạch Tuyết đã từng ngủ say trong một cái quan tài thủy tinh, bây giờ cũng không nhìn thấy cái quan tài thủy tinh ở đó nữa, không biết là bị người đến sau đánh cắp, hay là bị ba con quái vật lúc trước lấy đi.

Giờ khắc này ở đây có ba, bốn người cao tầng căn cứ Hấp Huyết đang đứng, trên người mặc chiến giáp Ám Hồng Sắc, lấy ánh mắt của Lâm Siêu liền có thể phán đoán ra, đây là do một loại da thú nào đó cùng với kim loại công nghệ cao gia công tạo thành, có hiệu quả chống đạn.

Ở chính giữa mấy người này, là một hố đen có đường kính mười lăm, mười sau mét, bên trong tối đen, có mấy sợi dây thừng được thả xuống phía dưới, một lát sau, một người trẻ tuổi theo dây thừng từ bên trong bò ra, ở trên lưng hắn đeo một cái thùng nhựa, chứa vài cây thực vật màu xanh to bằng lòng bàn tay, hình dạng như lá phong.

“Gien thực vật.” Nhìn thấy này hình dạng cây thực vật này, Lâm Siêu ngay lập tức liền nhận ra, đây chính là một loại thực vật biến dị cực kì trân quý, nếu như dùng thi thể cùng máu tươi của xác thối làm phân bón, nó có thể nhanh chóng trưởng thành sánh ngang với nguồn năng lượng tiến hóa cấp bảy, hơn nữa, cấp bảy có phải là cực hạn trưởng thành của nó hay không, cái này Lâm Siêu vẫn chưa biết được.

Lúc này Lâm Siêu từ bên trong đám người tiểu đội sinh tồn bước ra ngoài.

“Ngươi là ai, đứng lại cho ta!” Tên trung niên lúc trước nói chuyện nhìn thấy Lâm Siêu, lập tức nhướng mày một cái, khẽ quát: “Đứng lại cho lão tử, có nghe thấy không? À, ngươi lại dám tiến thêm một bước...”

Ầm!

Hắn còn chưa nói dứt lời. Cả người bỗng nhiên bay ngược ra ngoài, rơi ầm ầm ra sáu, bảy mét trên mặt đất, miệng ho ra một ngụm máu tươi.

Lâm Siêu bước chân không có dừng lại. Một đường đi thẳng về phía hố sâu, mấy chục người đang trông coi xung quanh, hắn đương nhiên sẽ không để vào trong mắt.

Nơi này bạo động lập tức gây nên sự chú ý của mọi người,

Mấy người trong tiểu đội sinh tồn vẻ mặt đầy kinh ngạc, không nghĩ tới một người lưu lạc trong hoang dã giống như bọn hắn, lại có lá gan lớn như vậy, đối phương mặc dù chỉ có mười mấy người, nhưng trong tay mỗi người đều có súng, chỉ cần một loạt đạn liền có thể bắn Lâm Siêu thành một cái tổ ong.

“Nổ súng!”

Lúc này không biết ai ở bên trong mấy chục người trông coi hô lên, lập tức mười mấy người nhanh chóng nâng súng lục cùng súng trường của mình lên, nhắm vào Lâm Siêu lập tức bóp cò súng. Không có một chút do dự cùng chần chờ nào, đây cũng không phải do bọn họ được huấn luyện nghiêm chỉnh, mà là do mạng người ở trong mắt bọn họ, đã sớm không còn đáng giá.

Đặc biệt là ở trong tận thế như bây giờ.

Ầm ầm ầm...

Đạn như mưa liên tục bắn ra.

Xung quanh Lâm Siêu hiện lên một tấm chắn bằng tia sáng, đem những viên đạn được bắn ra từ những khẩu súng phổ thông này chấn ngược ra bên ngoài, sau một lượt bắn, ở dưới chân Lâm Siêu hiện ra rãi rác các viên đạn.

Cả đám người xung quanh lập tức ngây người.

Mấy người ở xung quanh hố sâu nghe thấy động tĩnh, nhanh chóng quay đầu lại nhìn, khi nhìn thấy dưới chân Lâm Siêu rải các rác viên đạn thì lập tức thay đổi vẻ mặt, lộ ra mấy phần ngơ ngác.

Lâm Siêu đi thẳng về hướng hố sâu.

Đám binh sĩ trông coi đang đứng trước mặt Lâm Siêu, phảng phất như bị tình cảnh lúc nãy chấn nhiếp, không tự chủ được tránh ra một con đường.

“Này, vị bằng hữu này...” Một thanh niên trong năm người đứng cạnh hố sâu lên tiếng, thanh niên này tựa hồ là người cầm đầu nhìn Lâm Siêu đang đi tới, áp lực như giống như một ngọn núi lớn hướng về hắn đè xuống, trái tim không tự chủ được đập nhanh lên, bản năng muốn thoái lui ra. Thế nhưng hắn dù sao cũng có kinh nghiệm chiến đấu phong phú, quái vật hung tàn dữ tợn cỡ nào cũng sẽ không sợ. Lúc này hắn nở ra một nụ cười, nói: “Chuyện gì cũng từ từ, là do bọn họ không hiểu chuyện...”

“Cút.” Lâm Siêu chỉ nói một chữ.

Thanh niên cầm đầu biến sắc mặt, trong mắt loé ra vẻ giận dữ, thế nhưng sau khi nhìn thấy mười mấy tên binh sĩ trông coi đang đứng sau lưng Lâm Siêu, cơn giận của hắn nhất thời biến mất, một người nếu như dám đối mặt mấy chục khẩu súng, lại còn dám quay lưng lại bại lộ trước những khẩu súng như thế này, như vậy không phải đầu óc có bệnh, mà chính là có thực lực mạnh đến đáng sợ.

Hắn tự nghĩ đổi làm chính mình, tuyệt đối không có cách nào ở khoảng cách gần như vậy, từ trước mấy chục khẩu súng thoát chết.

“Vị bằng hữu này, chúng ta là người của căn cứ Hấp Huyết, nơi này là do căn cứ chúng ta phát hiện ra, các hạ đừng nên lỗ mãng mà làm hỏng việc.” Một nữ tử cao gầy ở phía sau lưng thanh niên cầm đầu không vui nói.

Lâm Siêu chuyển ánh mắt từ hố sâu sang nữ nhân này, trong ánh mắt lộ ra một tia hàn ý.

Ầm!

Trên ngực của nữ tử này giống như trúng phải búa tạ, bỗng nhiên bay ngược về phía sau, phun ra một ngụm máu lớn trên không trung, rơi trên mặt đất cách đó mười mấy mét, nửa ngày cũng không đứng dậy được.

“Cút!” Lâm Siêu lạnh lùng nói.

Thanh niên cầm đầu con ngươi co rụt lại, trong lòng tràn ngập kinh hãi, hắn chỉ cách Lâm Siêu khoảng hai mét, dĩ nhiên không nhìn được Lâm Siêu ra tay như thế nào, hắn không nghi ngờ chút nào, nếu như Lâm Siêu mang sát ý, một đòn vừa nãy liền có thể trực tiếp đánh chết nữ tử cao gầy.

“Xin bớt giận, xin bớt giận.” Thanh niên cầm đầu vội vã khom lưng xin lỗi, thái độ cực kỳ khiêm tốn, hắn biết rõ tính cách của một số cao thủ, nói được một câu sau đó không dài dòng nữa, quay sang quát lên với mấy người đứng xung quanh: “Các ngươi không nghe rõ à, mau lui lại!”

“Đem những cái này lưu lại.” Lâm Siêu giơ tay chỉ về một cái túi bên cạnh, ở trong túi chứa lượng lớn gien thực vật, hẳn là bọn họ hái được lúc trước.

Thanh niên cầm đầu vẻ mặt biến hóa một hồi, nhưng vẫn cắn chặt răng, quát lên với mấy người xung quanh: “Còn đứng đó làm cái gì, mau đưa cho vị đại nhân này.”

Mấy người này nhất thời có chút đau lòng cùng không muốn, bọn họ biết được mấy cây cỏ này nhìn thì có vẻ bình thường, nhưng trực tiếp ăn vào ngay lập tức có thể cường hóa thể chất.

Các tiểu đội sinh tồn đứng xung quanh nhìn thấy thanh niên cầm đầu lui lại, âm thầm líu lưỡi, không nghĩ tới người của căn cứ Hấp Huyết cực kì lớn lối ngạo mạn, lại bị Lâm Siêu một người dễ dàng quát lui, bọn họ liếc mắt nhìn cái túi bị bỏ lại trên mặt đất, cố nén sự tham lam trong mắt, rời đi cùng với người của căn cứ Hấp Huyết, không dám chần chờ.

Trang 204# 2

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 25%👉
Combo Full lượt đọc giảm 32%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)