Có người bị ở trên mặt, có người bị ở trên bụng.
Lâm Siêu biết đây là do trường kỳ sử dụng nguồn nước ô nhiễm tạo thành, trong nước không chỉ chứa virus, còn có các loại sinh vật khác ngâm ở trong nước, trên người bị nhiễm ký sinh trùng loại nhỏ cùng bệnh khuẩn, sau khi tích lũy ở trên người một thời gian dài, sẽ từ từ lên men, có người sẽ trực tiếp chết đi, có người sẽ bị mục nát từng bộ phận một.
Ngoại trừ hoàn cảnh sinh hoạt tại các căn cứ lớn, khu dân cư tụ tập cùng với xác thối không có nhiều khác biệt, hoàn cảnh sinh hoạt cực kỳ thấp, sinh mệnh không hề có giá trị.
“Đội trưởng Lưu, người này muốn mua nước.” Tên lính gác trung niên mang Lâm Siêu đi tới trước mặt một người, là một tráng hán đầu trọc trên người đầy hình xăm, cung kính nói.
Tráng hán đầu trọc đang ôm một mỹ nữ có khuôn mặt trái xoan trong lòng ngực, trong miệng ngậm một điếu thuốc, lười biếng liếc nhìn Lâm Siêu, nhìn thấy dáng dấp hắn sạch sẽ, hơi hơi kinh ngạc, nhưng hắn lập tức cười lạnh một tiếng, mang mấy phần miệt thị nói: “Ngươi định dùng cái gì để đổi?”
“Một băng đạn.” Lâm Siêu nói.
“Súng lục cũ kỹ như vậy.” Tráng hán đầu trọc khẽ cau mày, lập tức lạnh nhạt nói: “May là chúng ta ở đây có mấy khẩu súng như vậy, như vậy đi, hai bình nước, đổi hay không đổi?”
Lâm Siêu liếc mắt nhìn hắn, nói: “Đổi.”
Tráng hán đầu trọc không nghĩ tới giá cả như vậy Lâm Siêu cũng chấp nhận, cũng không có ý tứ trả giá, hắn lần thứ hai chăm chú đánh giá lại Lâm Siêu, cũng không nhìn thấy Lâm Siêu mang theo ba lô, mới thất vọng thu hồi ánh mắt, phất tay nói: “Dẫn hắn đi đổi đi.”
Tên lính gác trung niên đáp một tiếng, mang Lâm Siêu đi tới trước một cái quầy, hướng tới một nữ nhân xinh đẹp mặc đồ hở hang đứng trong quầy nói: “Cho hắn hai bình nước.”
Nữ nhân trẻ tuổi này không giống với những người khác, trên người chỉ có một ít vết bẩn, đầu tóc cũng không tỏa ra mùi hôi thối, khi nàng nhìn thấy Lâm Siêu làn da trắng mịn, trang phục sạch sẽ, trong mắt loé lên một tia kinh ngạc, lập tức hướng về phía Lâm Siêu nở nụ cười ôn nhu, chớp chớp mắt, nói: “Tiểu ca, mới tới đây phải không, có muốn hay không buổi tối đi uống chút rượu với tỷ tỷ.”
Tên lính gác trung niên tức giận nói: “Đừng có phát xuân, ngươi muốn chơi nam nhân thì đi tìm người khác.”
“Không liên quan tới người.” Nữ nhân trẻ tuổi lườm hắn một cái. Lập tức hướng về phía Lâm Siêu nở nụ cười mê người, nói: “Tiểu ca, có hứng thú hay không?”
Lâm Siêu đạm mạc nói: “Không có hứng thú.”
“Có nghe không, nhanh đi lấy nước.” Tên lính gác trung niên nhìn thấy Lâm Siêu cũng không có bị sắc đẹp mê hoặc, lúc này mới thở phào nhẹ nhõm, nhìn bề ngoài của Lâm Siêu, hoàn toàn như một tiểu tử chưa từng trải qua sự đời, nếu như không phải trên người nghèo rớt mùng tơi, không có mang theo hành lý gì, nếu không đã bị người ta lừa không còn manh giáp.
Nữ nhân trẻ tuổi u oán nhìn Lâm Siêu. Nhưng vẫn xoay người từ trong quầy lấy ra hai bình nước, hướng về phía Lâm Siêu nói: “Xem ngươi đẹp trai như vậy, ta cũng không muốn lừa bịp ngươi, sau này nếu như nhớ ta, bất cứ lúc nào có thể tới nha.”
Lâm Siêu liếc mắt nhìn hai bình nước, đều được đổ đầy đến miệng bình. Người bình thường nếu như đến đổi nước, chỉ có thể nhận được nửa bình nước, đây là quy củ ở khu tụ tập, nếu như ngươi tức giận trả lại bình nước, như vậy sau một khắc sẽ bị trói gô lại, ném vào trong thùng làm thịt muối.
“Cảm tạ.” Lâm Siêu cảm ơn một tiếng, đem một băng đạn đặt lên trên quầy, sau đó đem hai bình nước thu vào bên trong ống tay, chuẩn bị tìm một chỗ không người, tạm thời nghỉ ngơi một đêm, chờ sáng mai hừng đông liền đi khu vực sâu tìm tòi nghiên cứu.
Tên lính gác trung niên tựa hồ nhìn ra dự định của Lâm Siêu, có chút thiện ý nói: “Nếu như ngươi muốn nghỉ ngơi, chúng ta có thể miễn phí chỗ ở, hoàn cảnh cũng tạm được.”
Lâm Siêu liếc mắt nhìn hắn, sau đó lắc đầu nói: “Không cần.” Nói xong hắn liền đi tới một góc âm u trong tầng hầm, lấy một tấm plastic trải ra trên mặt đất rồi ngồi lên, dựa lưng vào vách tường. Cứ như vậy liền tiến vào trạng thái ngủ say, đem các loại tiếng ồn xung quanh bỏ ra ngoài tai.
“Một người có làn da trắng mịn như thế, thực sự là hiếm thấy, chắc hẳn là con của một đại nhân vật hoặc tướng quân ở một căn cứ lớn nào đó.” Nữ nhân xinh đẹp ở sau quầy nhìn Lâm Siêu đang ngồi trong góc tối, nghĩ đến lúc hắn đưa tay lấy hai bình nước lộ ra ngón tay thon dài trắng nõn, nhất thời bụng dưới cảm thấy nóng lên.
Tên lính gác trung niên nhìn chằm chằm vào Lâm Siêu ở trong góc tối, ánh mắt lấp loé không yên, cuối cùng vẫn thở dài, cầm lấy cây súng ngắm của mình, rời khỏi tầng hầm, trở về bên ngoài tiếp tục tuần tra.
Hắn cũng không biết, vừa nãy hắn nảy sinh ý nghĩ sai lầm, suýt nữa làm cho cả khu tụ tập bị hủy diệt.
Màn đêm hoàn toàn buông xuống.
Từng loạt tiếng hô khàn khàn, từ xa xa bên ngoài truyền đến, phảng phất như một con dã thú dữ tợn nào đó đang gào thét, mọi người ở khu tụ tập đều biết, đám sinh vật mục nát bất tử ở bên ngoài kia lại bắt đầu đi kiếm ăn.
Mọi người trong khu tụ tập đóng cánh cửa bằng sắt dưới tầng hầm lại, nếu như có tình huống nguy hiểm gì, lính gác ở bên ngoài sẽ đánh chuông báo động.
Ở bên trong khu tụ tập đại đa số là nữ nhân cùng nam nhân, hầu như không có người già cùng trẻ nhỏ, hiển nhiên, hai loại người yếu ớt này, trong tận thế rất khó có thể sống sót.
Khoảng chín giờ tối, phần lớn mọi người đều dừng lại việc chơi bài, giải trí cùng chơi gái, chuẩn bị ôm nữ nhân của mình trở về chỗ ngủ, đúng lúc này, cửa sắt đột nhiên bị mở ra, tên lính gác trung niên lúc trước dẫn theo một tiểu đội năm người đi vào.
Năm người này được trang bị hoàn mỹ, mỗi người đều mang theo súng ống, một người trong đó còn vác theo một cây súng máy hạng nặng, cây súng máy bằng thép màu đen tràn ngập lực uy hiếp, nếu có ai dám bất mãn, lập tức sẽ bị bắn nát đầu.
Người cầm đầu tiểu đội là một người trẻ tuổi tướng mạo bình thường, tuy rằng bề ngoài không có gì đặc biệt, thế nhưng trên người hắn lại đeo một cây súng trường cùng một cây cung, bên hông treo lơ lửng một cây trường kiếm đặc chế, sự mê hoặc của hắn so với bất kỳ tên đẹp trai nào đều lớn hơn rất nhiều.
Các nữ nhân đang ngồi trong lòng mấy nam nhân ở trong khu tụ tập, đều hướng về phía hắn nở nụ cười mê người.
Trải qua một hồi tan nạn, tính cách con người biến hóa cực kì nhanh, những nữ nhân này đã từng giữ gìn sự trong sạch, coi trọng trinh tiết, đại đa số đều bị hiện thực cùng sự sợ hãi đánh bại, không có cái gì so với đám quái vật miệng đầy răng nhọn máu tanh có lực uy hiếp hơn, vì lẽ đó ở bên trong tận thế, đại đa số nữ nhân đều dần dần học được cách dựa vào cường giả.
Người cầm đầu tiểu đội trẻ tuổi này, dưới cái nhìn của bọn họ không thể nghi ngờ chính là một người sinh tồn mạnh mẽ trong tận thế.
Tên lính gác trung niên mang theo bọn họ đi tới trước mặt tráng hán đầu trọc, giới thiệu một phen, tráng hán đầu trọc dùng ánh mắt đánh giá trang bị trên người bọn họ, khi nhìn thấy người đội trưởng tiểu đội trẻ tuổi tướng mạo bình thường trên ngực đeo một cái huân chương hình đóa hoa màu đỏ sẫm, lập tức thay đổi sắc mặt, cung kính đứng lên, nói: “Các vị có nhu cầu gì, xin cứ việc phân phó.”
Trang 203# 1