Lâm Siêu khẽ gật đầu, bỗng nhiên trong lòng khẽ động, nói: “Nếu ngươi nói như vậy, nó sẽ hi vọng ngươi biến mất mới đúng, tại sao nó lại giúp ngươi? Nếu như ngươi bị con quái vật kia đánh bại, hoặc ngươi bị hôn mê, nó chẳng phải là có thể thích làm gì thì làm?”
Bạch Tuyết sửng sốt một chút, chậm rãi lắc đầu nói: “Coi như ta hôn mê, tiềm thức vẫn tỉnh táo, nên vẫn có thể ngăn cản được nó, vì lẽ đó nó mới trực tiếp ra tay, nó không muốn để cho con quái vật kia tiếp tục đụng vào thân thể của ta cùng nó.”
Lâm Siêu liền tỉnh ngộ.
“Chờ đã!”
Lâm Siêu bỗng nhiên nghĩ tới một điều rất quan trọng, hắn lập tức nhìn chằm chằm vào đôi mắt của Bạch Tuyết, từng chữ hỏi: “Nếu như có một ngày nó lớn mạnh đến mức ngươi không cách nào áp chế nổi, ngươi sẽ như thế nào? Biến mất sao? Hay là bị nó thanh trừ hết?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây