Nhóm người Hắc Nguyệt cùng Lăng Vũ một lần nữa đi ra bên ngoài tường thành, tất cả đều đã khôi phục đến trạng thái toàn thịnh, mấy người liếc mắt nhìn Lâm Siêu đang đứng trên người Đà Sơn Vương Thú, có chút kinh ngạc, không nghĩ tới con cự thú hung tàn lúc trước, lúc này dĩ nhiên lại bày ra một bộ dáng ngoan ngoãn, từ trạng thái thu nhỏ của nó có thể thấy, nó đã thần phục.
Đường đường là Vương Giả trên mặt đất, dĩ nhiên lại thần phục một kẻ loài người?
Mấy người nhìn một màn này đều muốn lác con mắt ra, trừ Hắc Nguyệt cùng Lãnh Chân trong lòng mỗi người đều tràn ngập vui mừng. Còn lại nhóm người Lăng Vũ, Uất Kim Hương, cùng Bộ Phàm đều không biết nói gì, bọn họ hợp lực lại cũng không ngăn cản nổi con Vương Thú này, nhưng bây giờ nó đã biến thành vật cưỡi của Lâm Siêu. Đả kích này quá khốc liệt.
“Đã chuẩn bị xong chưa?” Lâm Siêu nhìn mấy người nói.
“Không thành vấn đề.” Uất Kim Hương tức giận nhìn Lâm Siêu, hầm hừ nói: “Chỉ cần đừng có xuất hiện một tên to xác nào nữa là được.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây