“Không! !”
Trong đôi mắt của Bạch Miêu bỗng nhiên lộ ra sự phẫn nộ mãnh liệt, gầm thét lên: “Chỉ là một kẻ nhân loại, bạo cho ta!” Trong lúc âm thanh phát ra, trên trán của nó bỗng trồi ra một cái sừng màu tím đậm, tràn ngập tinh thần ba động mãnh liệt, người bình thường chỉ liếc mắt nhìn qua sẽ lập tức rơi vào bên trong huyễn cảnh vô tận, ý thức sẽ từ từ bị ăn mòn.
Lâm Siêu chỉ cảm thấy có một cỗ nhoi nhói bén nhọn thông qua cái trán xuyên thẳng vào trong đầu, sự đau nhức kịch liệt truyền tới quá nhanh, khiến cho hắn phải kêu lên một tiếng đau đớn, ý thức lâm vào trong một mảnh hỗn độn cùng với mơ hồ, chỉ cảm thấy thân thể ầm ầm đập lên trên mặt đất, hắn ra sức lắc đầu, hai tay chống vào mặt đất, cố gắng muốn bò lên, nhưng cảm giác đau nhói nặng nề trong đại não, khiến cho toàn thân của hắn cảm thấy bất lực suy yếu, phảng phất như tư duy đã tách ra khỏi thân thể, không cách nào có thể khống chế được thân thể.
“Ngủ đi...”
“Ngủ đi...”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây