Cô đúng thật là một thiên tài mà!
Mặc Trầm cười lạnh: “Ngươi có năng lực như vậy thì sao không đoán được vì sao tóc của ta lại ở chỗ của bà đồng đó?”
“Chắc chắn là không phải do anh tự để lại ở đó nha, nếu anh biết thêm được nội tình gì thì anh mau nói đi, cọ tới cọ lui làm cái gì, như đàn bà vậy!” Vân Kiến Nguyệt ném cho Mặc Trầm một ánh mắt khinh thường.
Hiện tại tính mạng cô đã không còn bị đe doạ, cho dù tuỳ tiện tìm đường chết cũng không chết nổi, có bản lĩnh thì Mặc Trầm cứ cùng cô ngọc nát đá tan.
Mặc Trầm nghiến chặt hai hàm răng, hắn khi nào thì bị loài người mắng tới tấp như vậy chứ?
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây