Mỗi một câu nói của Vân Kiến Nguyệt đều khiến vẻ mặt của Ngô Tố Liên càng khó coi hơn.
Thấy Vân Kiến Nguyệt vẫn còn muốn nói tiếp, Ngô Tố Liên không thể giả vờ được nữa, bà ấy đột ngột đứng dậy rống giận với Vân Kiến Nguyệt: “Đủ rồi!”
Vân Kiến Nguyệt bình tĩnh ngồi im tại chỗ, hơi ngẩng đầu lên nhìn về phía của Ngô Tố Liên, cô khẽ cười: “Tôi đoán đúng rồi?”
Lục Trường Tuyết trong ngọc bội nói theo: “Vãi, cục cưng, cậu thông minh như vậy? Mình tưởng cậu chỉ là một tên biến thái đơn thuần thôi chứ!”
Không trả lời Lục Trường Tuyết, Vân Kiến Nguyệt đã đứng dậy và đi về hướng của Trần Hữu: “Chuyện cần biết tôi đều đã biết rồi, đi thôi, đi tìm Trương Thất Tịch.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây