Sắc mặt của Vân Kiến Nguyệt càng thêm lãnh đạm: “Sao thế? Anh không muốn đưa nó cho tôi à?”
Mặc Trầm móc nhãn cầu còn lại ra rồi đưa cho cô.
Trên khuôn mặt tuấn mỹ vô song của hắn có hai hốc mắt không có nhãn cầu đen như mực, dù hắn có làn da đẹp đến mấy cũng sẽ khiến hắn trở nên kỳ dị.
Sau khi mất đi đôi mắt, Mặc Trầm vẫn có thể “nhìn thấy” Vân Kiến Nguyệt.
Tân nương nhỏ loài người vui vẻ bỏ hai nhãn cầu của hắn vào trong túi quần.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây