Nói được nửa câu, ánh mắt của Phương Lâm An chợt rơi xuống đất.
Sau đó anh ta thay đổi sắc mặt ngay lập tức, hét lên với Vân Kiến Nguyệt: “Tránh ra ngay, đó là đồ giả, cậu ấy không có bóng!”
Vân Kiến Nguyệt cúi đầu nhìn xuống, phát hiện rằng quả thật kẻ này không có bóng liền đá mạnh một cái, hất người này bay xa ba mét.
Phương Lâm An sững sờ: “Cậu ấy phải nặng đến tám mươi ký, mà cô chỉ cần một cú đá đã hất bay cậu ấy xa như vậy?”
“Chuyện thường thôi.” Vân Kiến Nguyệt bước đến trước mặt Phương Lâm An.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây