“Thì ra là thế, quả nhiên là do thế thân gây ra.” Vân Kiến Nguyệt liếc nhìn Chu Bổn Tân: “Đã bảo đừng đi mà em vẫn đi, tự làm tự chịu thôi.”
Chu Bổn Tân không nói nên lời: “Em hoàn toàn không biết về chuyện này, nếu biết thì em đã không đi rồi.”
Chu Như Yên nói: “Gia đình chỉ muốn em khỏe mạnh, chỉ cần em không đặt chân lên núi Sùng Quang trước khi tròn 24 tuổi thì sẽ không có chuyện gì xảy ra cả. Đã bảo không được đi mà em vẫn cố đi. Trong nhà chỉ có một mình em là con trai, chị đã kết hôn và mang thai rồi, nếu em có mệnh hệ gì, bố mẹ phải làm sao đây?”
Đó là quan điểm chung của cả gia đình họ Chu, mọi người đều giấu kín sự thật với Chu Bổn Tân, đặc biệt là về việc cậu ấy là người lưỡng tính, họ sợ rằng nếu Chu Bổn Tân biết được, cậu ấy sẽ cảm thấy không thoải mái.
“Con trai, con trai, nhà này có ngai vàng cần thừa kế sao?” Chu Bổn Tân bực bội nói, từ nhỏ đến lớn điều cậu ấy ghét nhất là nghe những lời như vậy từ gia đình.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây