Từ Đại học A đến trường thi đấu giao hữu mất khoảng nửa giờ đi taxi, cuộc thi bắt đầu lúc 2 giờ 30, thời gian vừa đủ.
Mọi người tan cuộc, Vân Kiến Nguyệt giữ Chu Bổn Tân lại: “Mấy ngày gần đây em sao vậy? Trông em có vẻ rất thiếu sức sống.”
Cô nhìn quanh cơ thể Chu Bổn Tân cũng không thấy quỷ khí gì, không giống như gặp phải chuyện gì kỳ lạ.
Chu Bổn Tân lắc đầu: “Em cũng không biết, gần đây cứ hay nằm mơ, có lẽ là thần kinh bị suy nhược một chút.”
“Không ngủ ngon à? Vậy tối thử uống một chút melatonin xem sao.” Vân Kiến Nguyệt thấy vậy cũng không hỏi thêm, để cậu ấy về nghỉ ngơi.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây